Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Dự thảo

Go down 
Tác giảThông điệp
Thanh Diệp
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
Thanh Diệp


Tâm trạng : happy
Nữ
Tổng số bài gửi : 4751
Age : 37
Đến từ : Long An
Châm ngôn sống : sống không thẹn với lòng
Số lần được cám ơn : 68
Điểm : 62986
Ngày tham gia : 25/11/2008

Dự thảo Empty
Bài gửiTiêu đề: Dự thảo   Dự thảo Icon_minitimeWed Jun 24, 2009 10:12 pm

Chưa bao giờ chiếc di động của nó lại trở nên thân thiết với chủ như thế... Mỗi lần nó nhớ anh, nó lại lăm le cái điện thoại, đưa tay vào tra danh bạ, tìm ký hiệu đặc biệt - tên anh. Nhấn nhá, trau chuốt từng từ một, cái ngón cái dần dò tới phím "send", nhưng rồi lại thôi.

Nó rút lại, rồi cho tất cả vào "dự thảo". Mỗi ngày cái kho "dự thảo" của nó lại thêm 1 tin nhắn, dài, rất dài cả nghìn ký tự ấy chứ. Nếu như nói chuyện bình thường qua lại với anh, thì dài lắm cũng chỉ vài chục từ. Vậy mà từ khi CV anh bận rộn, nó và anh không thể gặp gỡ thường xuyên được. Những tin nhắn không bao giờ gửi càng ngày càng đầy ắp bộ nhớ. Cái kho "dự thảo" trở nên chất hẹp chưa từng thấy. Nó sợ anh bị phân tâm. Anh mệt mỏi. Đi làm về là chỉ muốn thả người xuống giường mà ngủ (anh nói với nó như thế). Vậy nên nó sợ phiền, nó thương anh, nó yêu anh quá nhiều ! Thay vì trước đây, mỗi tuần nó và anh sẽ có 3 buổi tối hẹn hò. Bây giờ một tháng 3 buổi cũng đã khó. Anh bảo hết tháng này có thể công việc sẽ bớt. Nó cũng hy vọng vậy... Những ngày đầu chưa quen, nó thường nhắn tin cho anh trước lúc đi ngủ. Chỉ dám gửi 1 câu ngắn gọn "Chúc anh ngủ ngon" theo ký hiệu riêng của 2 đứa, và không quên gửi cho anh một nụ hôn....(Hihi, hôn môi xa !) Bây giờ nó cũng thấy quen quen với sự trống trải này rồi. Nó không gửi cho anh nữa, mà nó lưu toàn bộ vào "dự thảo". Bởi những tin nhắn nó gửi đi, thì không mấy khi nó nhận được câu trả lời. Nó buồn ! Nó buồn đấy nhưng nó hiểu anh, hiểu công việc anh làm nên nó không hề trách cứ anh điều gì cả. Nó cũng nhận ra rằng chỉ khi nó xa anh thì nó mới cảm thấy anh quan trọng, nó lại càng nhớ và yêu anh hơn.

Một chút xa cách sẽ làm lửa tình yêu giữa nó và anh trở nên nồng thắm hơn. Và nỗi buồn chợt tan biến đâu mất, khi anh sắp xếp được công việc và trở về bên nó. Nó tính sẽ đưa toàn bộ những tin nhắn trong dự thảo cho anh đọc, để anh hiểu nó đã nhớ thương anh tới nhường nào. Nhưng, nó không làm như thế. Anh ở đây trước mặt nó là món quà vô giá, niềm vui vô bờ, xóa đi hết những muộn phiền trong nó. Nó chỉ nhẹ nhàng hỏi anh một câu trên đường về, rằng " Anh có biết kho "dự thảo" của em sẽ quá tải nếu như thêm một ngày nữa anh không về gặp em không?" "Sao em không gửi cho anh? Anh hỏi lại nó. "Bởi em sợ anh bị phân tâm, mà em có thấy câu trả lời nào đâu? Lưu dự thảo để khi nhớ em lại lấy ra đọc" Hiii. Anh không nói gì, chỉ thấy vòng tay anh riết lấy nó thật chặt. Nó cảm thấy lòng ấm lạ kỳ. Nó dựa vào anh. Hạnh phúc ! Rồi mỗi lần sau đó. Nó trở về lặng lẽ xóa đi tất cả những trang dự thảo mà nó đã gửi trọn nỗi niềm. Không phải vì nó qúa tải hay vì một lý do nào khác. Mỗi lần gặp gỡ là kết thúc một chuỗi ngày chờ đợi. Những ngày khác giống như thế đang chờ chờ nó. Trang "dự thảo" mới sẽ được sẵn sàng cho những tin nhắn không người nhận tiếp theo. Để rồi sau đó nó lại xóa chúng đi, khi anh trở về....

"ST"
Về Đầu Trang Go down
 
Dự thảo
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» THẬT SỰ XIN LỖI, XIN LỖI VÌ ĐÃ LÀM EM KHÓC, GỬI NGƯỜI TÔI YÊU. THẢO
» Thao thức !
» BÀI THƠ "THAO THỨC"
» HH Đặng Thu Thảo
» Tập thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Viết về cuộc tình của tôi-
Chuyển đến