Ngắm mặt Hồ Gươm bỗng ngỡ ngàng,
Giật mình chỉ thấy nước mênh mang
Trơ trọi tháp Rùa loi thoi nổi
Bơ vơ Đền Ngọc lá cây vàng
Người phố co ro ngơ ngẩn lội
Xe sang ậm ạch nước trôi ngang
Cửa hiệu nhấp nhô người tát nước
Chợ búa buồn thiu chẳng có hàng
Câu cá dăm anh cần tua tủa
Dắt xe ba chị bước dạng hang (dạng háng)
Cửa sắt cửa lim giờ đóng chặt
Cống gang cống đá cố mở toang
'Hà Nội bây giờ thành Hà lội...
Ngập thêm chút nữa... tớ bán thang”
(ST)