Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 MY LOVE

Go down 
Tác giảThông điệp
Thanh Diệp
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
Thanh Diệp


Tâm trạng : happy
Nữ
Tổng số bài gửi : 4751
Age : 37
Đến từ : Long An
Châm ngôn sống : sống không thẹn với lòng
Số lần được cám ơn : 68
Điểm : 62766
Ngày tham gia : 25/11/2008

MY LOVE Empty
Bài gửiTiêu đề: MY LOVE   MY LOVE Icon_minitimeThu Jul 02, 2009 1:54 pm

Chiều mưa.Em ngồi một mình trong căn phòng.Có lẽ,anh không hiểu cái cảm giác mặt đối mặt với bốn bức tường dày,cô đơn trong lạnh lẽo là thế nào đâu nhỉ?Đêm nay,sẽ lại một đêm nữa em không thể nào chợp mắt..Em rất muốn khóc.Nhưng anh!Nước mắt đã cạn rồi.Em không thể rơi một giọt nước mắt nào nữa!Cái cảm giác cô đơn,hiu quạnh vây lấy em,bám chặt lấy em,như thể em là con mồi,là thứ mà chúng cần vồ lấy!Em cảm thấy vô cảm..Từ khi cái hình ảnh anh trong tay với cô nàng khác trên phố đập vào mắt em,thì cũng chính là lúc em cảm thấy như muốn buông lơi tất cả.Không muốn níu kéo một thứ gì nữa!Em dường như không đủ khả năng để giữ lấy những gì vốn là của mình.Em dường như đã quá yếu đuối,đã cạn kiệt sức lực,không đủ sức để chống chọi với cái "cơn bão tình" mà anh mang đến nữa!Ngay cả tình cảm của anh mà em cũng để vụt mất!
Còn nhớ ngày ấy,anh đến nhẹ nhàng như một làn gió.Và làn gió ấy đã miên man thổi em ra khỏi cái cây-cái cây mà em đã chờ đợi để nghe được lời yêu...thay vào đó,chính anh-làn gió-đã thay thế cái cây vô tình-nói lời yêu với em..Để cho em biết bao hy vọng,nhớ nhung..và giờ đây là cả sự tuyệt vọng..!Nếu cho em một điều ước,em sẽ ước không bao giờ anh đến nhẹ nhàng như làn gió kia..Mà anh hãy đến thật mạnh mẽ..Để anh không rời bỏ em ra đi một cách nhẹ nhàng,đến nỗi em không hề nhận ra như vậy..Quả thật,sự nhẹ nhành trong tính cách và sâu lắng trong suy nghĩ,tình cảm của anh đã khiến em yêu anh.Yêu đến si mê,cuồng vọng và không thể nào dứt khỏi cái tình cảm mãnh liệt của anh..Nhẹ nhàng,miên man..Anh đã thổi em đến bên anh..Rồi lại thổi em đi một nơi thật xa..Tại sao?Tại sao???Em không thể chấp nhận cái sự thật quá phũ phàng ấy.Anh đã từng choàng tay qua đôi vai gầy của em..Từng khoác tấm áo len ấm áp lên người em..Và đã từng hôn em rất lâu..Nhưng bây giờ thì ngay cả cái mong ước nhỏ nhoi nhất là được nhìn thấy anh một lần cũng đã khó..Bởi,anh đã rời xa em..Xa..rất xa..xa mãi..Cứ như có một cơn lốc khủng khiếp,đến và mang anh đi khỏi em..Nhưng tại sao anh lại không hề giải thích với em một lời nào mà hành động như thế??Anh đã chọn người con gái anh không yêu,để trêu em tức,để em rời xa anh..Nhưng anh nào biết..em chỉ hờn dỗi...Và lại cười ngay khi thấy anh cười hì hì thật hiền, lúc phone tới làm lành..Anh đâu biết những hành động của anh làm cho con tim em tan nát..Làm em nghĩ anh là kẻ ngu ngốc..và làm cho tâm trí em không thể nào vứt bỏ cái hình ảnh anh âu yếm người con gái khác trước mặt em.Tại sao anh lại xử sự như vậy?Anh nghĩ em không đau khổ sao?Hay anh nghĩ em sẽ chỉ đau một lần?Tại sao anh không nghĩ rằng em sẽ đau suốt cuộc đời..Bởi ngày anh đến bên em là cái ngày mà trái tim em nguyện chỉ trao mỗi anh..Và khi anh ra đi,trái tim em đã bị thủng một vết lớn,sâu hoắm..Không người nào có thể vá lại khoảng bị thủng ấy cả..Trừ khi..anh..sống lại...
Anh biết không?Chưa lần nào trái tim em thôi ý nghĩ muốn anh lại hiện hữu trên đời này.Bởi,sự ra đi vĩnh viễn của anh đã làm cho em không thể nào nguôi ngoai nỗi nhớ mong da diết,nỗi mong chờ tình yêu ngày xưa trở lại bên đời..Và em căm thù cái căn bệnh HIV đáng ghét ấy..Chính nó đã cướp đi anh..người em yêu..Cũng chính nó đã gây bao đau thương cho mọi người chứ không chỉ riêng em.Không biết có phải em đã quá ích kỉ khi căm thù cái căn bệnh không có đầu óc kia không!Nhưng em chỉ biết,nó không phải là con người..nếu là người,nó đã mất nhân tính từ lâu rồi,nên mới hành hạ anh suốt những ngày tháng qua như thế.!Nghe được những lời nói này của em,chắc anh sẽ nghĩ em vẫn là cô bé ngây thơ,có những suy nghĩ hết sức kì cục phải không?Nhưng không hẳn thế đâu anh ạ.Suy nghĩ của em không non nớt,mà chỉ hơi trẻ con thôi..Em có thể định hướng lối đi cho bản thân,có thể xác định tình cảm của mình,..nhưng em lại không biết trân trọng những gì mình đang có..Có lúc,em xa rời vòng tay anh để nô đùa thỏa thích cùng bạn bè.Lúc mỏi gối,chồn chân,em lại về với anh..Và lúc đấy,anh lại là bến đợi,lại là bờ biển với những cơn sóng ngàn năm hiền hòa vỗ mãi vào bờ..Anh không chỉ là tình yêu ngọt ngào của em,mà còn là người đã cho em biết cái tình cảm của người anh trai,và tình cảm của người bố.Chính anh đã bù đắp cho em tất cả những mất mát,cũng chính anh là người đồng cảm với số phận của một con bé được sinh ra trong một gia đình không tình thương như em..
Em đã một lần chịu sự mất mát hạnh phúc gia đình.Còn bây giờ thì phải chịu cái nỗi đau lớn không kém-đó chính là mất anh!Tuyệt vọng và cô đơn..Em bất thần như một kẻ man dại,không còn biết trời đất là gì..Quay cuồng..Những ngày hạnh phúc bên anh lại ùa về trong kí ức của em..Thoáng đâu đây,tiếng nói anh lại vang lên dịu dàng:"Được rồi.Anh sai rồi.Cho anh xin lỗi mà honey!"
Nhưng rồi tiếng chuông đồng hồ điểm 5 giờ chiều cũng vang lên..Thức tỉnh và đưa em về với hiện thực phũ phàng..Một chốn cô đơn..Không anh.!

"ST"
Về Đầu Trang Go down
 
MY LOVE
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Seven Love
» If possible, i want to say that i love you so much
» Because.....I love you
» Sorry, I love you
» ABC LOVE NVD

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thư tình chưa gửi-
Chuyển đến