Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 bão lại đến rồi mẹ ạ!

Go down 
Tác giảThông điệp
lantim2011
Thành viên mới
Thành viên mới
lantim2011


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 33
Đến từ : QUANG BINH
Châm ngôn sống : catbuisevevoicatbui
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 46015
Ngày tham gia : 17/09/2011

bão lại đến rồi mẹ ạ! Empty
Bài gửiTiêu đề: bão lại đến rồi mẹ ạ!   bão lại đến rồi mẹ ạ! Icon_minitimeMon Sep 26, 2011 9:55 pm

những ngày cuối tháng 9, mưa vẫn day dứt không nguôi. nghe tin thời sự dự báo thời tiết đang có bão đổ về Bắc Bộ. Còn khoảng mấy chục giờ nữa thôi là bão có thể kéo về cái làng của mình rồi phải không mẹ?
Hôm qua con nghe đài báo bão về mẹ ạ!
Mẹ ơi, con thấy lo lắng quá, lâu lắm rồi con không về nhà. Chẳng biết mảnh đất miền Trung đầy gió bão của mình giờ thế nào, chẳng biết mẹ bây giờ ra sao? Mẹ có trách con không?
Con vẫn nhớ lắm ngôi nhà mình, một ngôi nhà ngói nhỏ, bày biện sơ sài, giản dị nhưng ấm cúng. Con nhớ khu vườn trước nhà, lèo tèo dăm ba luống rau, đôi con gà thảnh thơi kiếm mồi. Con nhớ cây đào trước ngõ , nhớ những trưa hè nắng như đổ lửa, những đứa trẻ trong xóm leo trèo ầm ỹ. Con nhớ những đêm chớm thu, nhớ dáng mẹ ngồi trên giường, ánh đèn dầu leo lắt, hắt lên tường dáng mẹ gầy, cánh tay mẹ mải miết đan cho xong chiếc nón cho kịp ngày mai có chuyến chợ “phiên”. Mùa Thu sắp đến rồi mẹ nhỉ? Cây Trứng Cá trước nhà lá đã bắt đầu rơi, và tóc mẹ thì ngày càng bạc trắng. Thời gian! Cứ như cỗ xe lao đi mãi, chẳng chịu dừng bước đợi ai cả.
Hôm nay đài lại báo bão!
Mẹ ơi! Đã có ai đảo lại cho mẹ mớ ngói trên mái nhà chưa? Đã có ai giúp mẹ ra cột lại bờ rào chưa? Đã có ai giúp mẹ dựng lại cánh cữa đã cũ nát đi nhiều chưa? Hay vẫn là tự tay mẹ làm hết, hay vẫn là mỗi mình mẹ lụi cụi khi nắng sớm mưa chiều? Hay vẫn là mỗi mình mẹ chống chọi với sự giận dữ của đất trời, của cuộc sống như là mẹ vẫn làm trong suốt mấy năm qua?
Đôi khi con thấy mình thật nhỏ bé khi đứng trước mẹ. Với những người mẹ, đứa con nào mà chẳng bé nhỏ? Mẹ nhỉ? Nhưng đứng trước những hi sinh của mẹ, con chợt thấy mình nhỏ bé biết bao? 47 tuổi, mẹ mất Ba. 47 tuổi, mẹ đứng trước cổng nhà, gạt nước mắt nhìn đứa con trai ,con gái cứ đi xa dần vòng tay chở che của mẹ. Ai cũng có những hạnh phúc trong đời, và con biết, với mẹ, sự trưởng thành của những đứa con là niềm hạnh phúc lớn nhất. Và vì vậy, mẹ đã để chúng con ra đi, vì vậy, mẹ đã cặm cụi một mình, sáng trưa chiều tối, làm đủ mọi công việc để nuôi dưỡng ba chị em con. Một mình mẹ, vẫn cái dáng gầy gò, yếu đuối đó, đã gồng lên làm thay cả việc của Ba. Đã gồng lên bươm chải với đời, chỉ để nuôi tụi con khôn lớn.
Thời gian đã lấy dần đi sức sống trên con người mẹ, và truyền những sức sống ấy cho tụi con. Nhưng tụi con, ngoài sự vô tâm của mình, đã làm được gì cho mẹ?
Con biết rằng dù có lấy hết những ngôn từ trên thế giới này, cũng không thể nói lên hết sự hi sinh của mẹ. Nhưng con chỉ hi vọng rằng, những lời con đã viết, có thể vọng tới trời kia để mưa đừng quá lớn, đề gió đứng thổi mạnh, để bão đừng làm mẹ thêm lo lắng, để trán mẹ thôi thêm hằn những nếp nhăn. Con biết rằng thật ngớ ngẩn khi nói với mẹ lời xin lỗi, vì mẹ luôn là người mở lòng tha thứ cho con. Con biết rằng thật ngớ ngẩn khi nói lời cảm ơn, vì bao nhiêu lời cảm ơn là đủ với những gì mẹ đã dành cho tụi con? Vậy thì con chỉ nói một lời thôi, xin mưa đừng quá lớn, xin gió đừng thổi mạnh, xin bão đừng làm mẹ thêm lo lắng. Xin trời đừng làm miền Trung thêm vất vả, cái mảnh đất cơ cực đó, đã quá đủ nhọc nhằn rồi...
lantim2011
Về Đầu Trang Go down
 
bão lại đến rồi mẹ ạ!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Trang thơ :: Thơ tình yêu đôi lứa-
Chuyển đến