Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))

Go down 
+9
bachlong139
pé_lì
bassluck
Taymonkhanh
hoalongden
thiên hạ đệ nhất công tử
bé_lì_90
King of Loves
haclong137
13 posters
Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
haclong137
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
haclong137


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1816
Age : 35
Đến từ : trái đất vuông
Châm ngôn sống : Tự Do là hạnh Phúc của con người
Số lần được cám ơn : 52
Điểm : 53052
Ngày tham gia : 13/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 5:44 pm

Ta đã có cả một trời mơ ước
Nắng trải vàng con dốc bước chân say
nhớ tóc em hờn cả gió heo may
Buông vạt áo , để si tình theo bước


sống ở đời ai ai cũng có riêng cho mình một hay nhiều niềm mơ ước , bởi thế, theo tôi được biết, kingoflove - một bợm nhậu có tiếng bày hày từ mới lọt lòng ở đà lạt cũng có những khát khao của riêng mình. Nhok Kin - tên cúng rượu của Kingoflove là một thi sĩ kinh điển trong giới hifi, vâng , thưa các bạn, HIFI.



Ta đã có cả một trời mơ ước
Mơ ước thì như đã nói ở trên, ai ai cũng có, nhưng có cả trời mơ ước thì nà thế lào? chẳng nhẽ khi say xỉn, người ta lại có nhiều mơ ước đến thế sao?
Vâng, câu thơ đúng là bí ẩn, gợi cho tôi một cảm giác tò mò , mặc dù trước đây, hiếm khi tôi xen vào chuyện của người khác(kể từ khi mất hết mấy cái răng do nói xấu bà nọ ở cùng xóm). Vì vậy tôi đã tìm hiểu về nhok kin, Vâng, nhok kin, tay nhậu bày hày ăn nằm ở chợ đà lạt - rất có tiếng tăm trong giới hũ chìm, hũ nổi.

Tôi gặp nhok kin vào một ngày trời u ám, mây trắng bay đi, mây xám kéo về, mà người xưa lại có câu mây về thì mưa đổ, vì thế , bộ cánh mới chạy chọt được của bà hàng xóm( bã lén chồng bã lấy đồ cho thuê kiếm tiền đánh xì lát ấy mà) đã ướt nhèm ướt nhẹp. Và tôi đã không hối hận tí nào khi gặp nhok kin trong cái bộ dạng chuột lột ấy, vì lúc đó, nhok kin còn thê thảm hơn tôi nhìu.
Dưới cái sàn bán thịt heo không người, tôi nhìn thấy một cái gì đó đen đen biết nhúc nhích...chao ôi, sợ quá... không, khi định thần lại và nhìn kỹ thì đó là một cái..bao, ở trong bao có một con mèo. ggg Bỗng tôi giật mình thật sự vì một cái giọng ồn ồn phía sau:" nà...ná....na.....là..na..ná..nà....." , khiếp, nghe cứ như giọng tử thần đang thời kỳ ung thư cổ họng.Và nhok kin hiện ra, song đôi với sự xuất hiện của anh- một cái mùi khó tả, vừa chua, vừa ngọt, vừ thum thủm thúi, lại nồng nồng mùi tương tỏi.Đáng ra, tôi nên chào anh một tiếng, nhưng cơn buồn ói đã cướp mất thói quen lịch sự của tôi...ọc ọc..ọe ọe...Vâng, phải công nhận một điều : THật ấn tượng!!!
Sau một hồi trò chuyện làm quen với anh( và cũng để thích nghi được với cái mùi của anh) tôi dần dần hiểu ra câu chuyện.
Ước mơ của nhoc kin, đúng là cả một trời mơ ước các bạn ạ, nó bao la, bát ngát mà nồng nàn mùi thịt chó.
Anh đã chính thức thổ lộ với tôi ( sau khi tôi tốn hết mấy chai rượu nếp và mấy con khô
mực).Chúng ta bắt đầu hành trình tìm hiểu ước mơ của Nhoc kin nhé.
" Từ bé, tôi đã thích ăn thịt chó, khi nhìn đến bất cứ thứ gì tôi cũng liên tưởng đến thịt chó, cả trong giấc mơ cũng là thịt chó, hu hu...( giả bộ khóc thảm thiết vì đã hết mồi) cả đến con milo nhà tôi cũng nằm trong bụng tôi ba năm trước rồi anh ạ....hu hu.. (đến đây ngừng khóc khi chạm được trong tay tôi mấy đồng xu lẻ).Nhưng khổ thân tôi, nhà tôi chẳng ai thích chó, nghe đến mùi chó là nôn thốc nôn tháo, năm qua tháng lại, chịu không được tôi nữa, thế nà, tôi được dời nhà ra công viên...." nhoc kin nói đến đây, tôi gạt tay và bảo:" anh hãy nói về ước mơ to lớn của anh kìa, đừng nói những việc lày, tôi thèm lắm mà hết xiền lẻ rồi, thông cảm nói nhanh giùm..", Như đồng cảm với lời nói của tôi, nhok kin lại tiếp tục hành trình đi tìm mơ ước của mình :
" Ước mơ của tôi là ngày nào cũng được nhậu( vừa nói vừa đưa bàn tay trắng nhách và ghẻ góc ra nắm lấy tay tôi, nhưng, vì tinh thần tò mò, tôi cố chịu..),nói ra chỉ sợ anh ghen tị,( xì, mốc gì ta phải ghen tị với mi, ước mơ mà ũng ghen tị, thèng này rõ dở hơi, tôi nghĩ vậy , dù trên môi, nụ cười rất tươi của tôi làm cho nhoc kin hứng thú và kể tiếp)....hjx, anh có biết nơi nào có một cao nguyên đầy chó không? " tôi im lặng ..." anh có biết nơi nào có một cánh đồng đầy xả ớt hem? " tôi vẫn im lặng..." anh có biết nơi nào có một dòng sông toàn là rượu nếp hông?"...chậc, tôi vẫn cố im lặng,...nhưng ...gì thế này??....nhoc kin ôm chằm lấy tôi và không nói gì nữa, đôi mắt đầy ghèn của anh nhắm hít lại, những cái răng lưa thưa nhếch ra khỏi bờ môi đen xì, và bên trong miệng, dung dịch hỗn hợp rượu nhồi khô mực thi nhau chảy..... trong lúc kinh hoàng trước cảnh tượng ghê tởm, tôi vẫn phục nhoc kin, anh ta vừa ói vừa...nói :"... I ...lớp ...d..u".... Tôi bàng hoàng nhớ ra, mình đang ngồi tâm sự với giới tính thứ...3. Và tôi sỉu...
Vâng vâng, thưa các bạn, hành trình tìm hiểu ước mơ của king ò love đến đây tạm dừng lại, tôi đang ở trong bệnh viện sau cơn đau tim vừa rồi, nhưng , với sự tò mò đúng đắn của mình, tôi sẽ tìm mua mấy con khô mực một nắng, tranh thủ để dành một mớ tền lẻ để lại có dịp tìm hiểu về ước mơ bí ẩn của king ò love.
Về Đầu Trang Go down
haclong137
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
haclong137


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1816
Age : 35
Đến từ : trái đất vuông
Châm ngôn sống : Tự Do là hạnh Phúc của con người
Số lần được cám ơn : 52
Điểm : 53052
Ngày tham gia : 13/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 5:47 pm

Nắng trải vàng con dốc bước chân say
Đó là câu thơ thứ hai trong bài thơ mang dáng dấp con ếch của king of love.
Sau mọt thời gian dài "sử dụng" vật lý trị liệu ở bệnh viện, tôi thầm cám ơn nhoc kin, Vâng, cảm ơn! Vì sao? vì từ nay tôi lại có thêm một khả năng mới - khả năng tự động miễn dịch với những mùi ...kinh dị nhất. Hôm nay, một ngày đẹp trời, tôi được xuất viện, bác sĩ bảo tôi bình phục khá nhanh, có lẽ tôi hiểu lý do của sự bình phục ấy. Vì tay bợm nhậu kia mà tôi nhập viện, và cũng vì hắn mà tôi xuất viện nhanh.
Nắng trải vàng con dốc bước chân say là nghĩa thế lào nhỉ? thật là không lôgic một milimet nào cả...tôi suy nghĩ...không lẽ nắng mà cũng có chân và biết leo lên dốc ??... và tôi quyết định lại tìm nhoc kin với một ba lô nặng 50kg chứa đầy khô mực và những chai rượu nếp.Nói cho sang thế thôi chứ khô mực lẹo tẹo có mấy con, chủ yếu là cóc, ổi, xoài,...me là nhiều( thông cảm nhé, đang thất nghiệp mà, đào đâu ra số tiền lớn mà mua nhiều khô mực cho thèng dở người ấy nhậu qqq ), trong bóp chứa đầy những xu 500 đ, kin thích nhất loại này.
Sau những giây phút mệt mỏi tìm hoài mà không thấy kin.Tôi buồn bã trở về, bầu trời như cũng buồn theo, từng đàn chim én u sầu bay lượn trước mũi những cây súng săn, hai bên lối về, hoa cúc mới nở đã vội héo tàn, mênh mang mênh mang là tiếng những con ve,dưới gốc cây trứng cá, bà cụ già 90 tuổi đang nhảy nhót liên hồi để hái những trái đỏ tươi, trên môi không quên nở những nụ cười hí hửng , đắc chí làm lộ ra nguyên một hàm răng giả trắng toát dưới ánh trăng rằm đang soi vằng vặc xuống dòng sông cửu long nên thơ đang đón nhận những chùm hoa phượng rơi rơi xuống theo chiều con gió bấc vẫn thổi liên hồi từng đợt trên mặt hồ gươm HÀ LỘI khiến tôi thấy tim mình như giá lạnh teo lại dù đang bước đi dưới ánh mặt trời chói chang của buổi trưa hè đầy nắng....Cứ thế tôi trở về.

Chậc, gì thế này...đây là đâu?.....khổ quá,Lại lạc đường rồi các bác ạ!!

trước mặt tôi là một con dốc cao ...tít mù khơi. Trong tôi bỗng bừng lên một niềm hy vọng, chả nhẽ...chẳn lẽ....chẳng nhẽ đây chín là con dốc bước chân say mà nho kin nhắc đến trong bài thơ con ếch của anh ta?....lòng vui vui ,tôi thầm nghĩ .....và dừng lại trước đầu con dốc cao tít tìn tịt ấy.

Sặc ! cái dì thế này???...Cứu cứu!! ...... bí bo!! .......help me!!! có một cục đá đen thui đang lăn cuồn cuộn từ trên đầu con dốc xuống!...

mặc dù tôi rất hoảng sợ trước sự việc xảy ra quá đỗi bất ngờ , song, tôi vãn cố định thần lại, bình tĩnh lại để có thể kịp xách đôi dép lào mới toanh mà tôi..mới mua( nhìn nó... mới cáo các bác ạ) phóng đi với tốc độ khoảng 100km/h. Vâng, em rất sợ chết thưa các bạn!!

Cuối cùng, hòn đá...,không, cái vật đen thui xấu hoắc đó cũng dừng lại, trời ơi....Anh Chí!

Và thế nà... Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Có hề gì ? Trời có của riêng nhà nào ? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Ðại. Nhưng cả làng Vũ Ðại ai cũng nhủ "Chắc nó trừ mình ra!" Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ! ....xin lỗi các bạn, tôi tường thuật nhầm sang truyện ngắn chí phèo của Nam Cao rùi. ọc ọc...!

Lại nhé!.... Tôi hốt hoảng la lên :" chời ơi, ....anh nhoc..kin!!! , sao lại ra nông nỗi thế lày hả chời??..."

Không có tiếng chả lời. Không một tin nhắn reply, không một cái động đậy....tôi lại trộm nghĩ
" bà mẹ, bất lịch sự thấy gúm, dù có gần chết cũng phải chào ta 1 tiếng chứ...xì..."
Nhưng lòng nhân ái trong tôi trỗi dậy, vâng,trước khi đi tôi đã mang nó theo, cẩn thận bọc nó trong cái bịch nilon nhặt được ở thùng rác bệnh viện, và bây giờ đã có dịp xài. Tôi bước đến và ngồi bên anh chí.. nhầm, ...bên nhoc kin.

Tôi hỏi : " Sao? anh có trăn trối gì không ?..."

Có vẻ như Kin đã tỉnh lại sau chuyến hành trình từ thượng nguồn đến hạ nguồn con dốc. hai cái mông méo xệch của anh đã lắc lư, lắc lư....Nó làm tôi liên tưởng đến nhịp trống trong một bản hoà tấu bất hủ của Moza, tôi say mê thả hồn mình vào bản nhạc, say mê nhìn mông của kin uyển chuyển nhịp nhàng, "tuy nó xấu mà kết cấu nó đẹp" ..tôi nghĩ vậy.

Ô kìa, cái môi đen xì đã bắt đầu nhóp nhép, có vẻ như nó cũng đang hoà vào điệu nhạc của cái mông, ..ờ thì hoà tấu mà,phải có nhiều đạo cụ chứ ....

Tôi bất chợt thấy nóng bức trong người và thôi không theo dõi cái điệu nhạc kỳ quặc đó nữa, thì ra nãy giờ mình ngồi dưới cái nắng chang chang 45 độ ... sặc!...chết rồi, tôi vốn không chịu được nhiệt độ cao thế lày....

bầu trời bỗng nhoà đi, mặt đất nghiêng nghiêng, cảnh vật xung quanh bắt đầu quay quay...say nắng rồi..."Đúng rồi, Nắng trải vàng con dốc ... chính là đây, ....nhoc Kin ơi, anh làm nhầm rồi, ..hồi nãy anh lăn chứ đâu phải đi đâu mà có bước chân say..."...trong lúc mơ hồ chuẩn bị cho giai đoạn xỉu, tôi lại nghĩ vậy,"... nhoc Kin ơi, mạn phép cho tôi sửa lại câu thơ nhé ,..."
"Nắng trải vàng con dốc cái lưng xoay
thì đúng với anh hơn....".. nghĩ đến đó, tôi cảm thấy đủ rồi ,nên xỉu, trước khi xỉu không quên gọi điện đến số 113 để báo cho đội phòng cháy chữa cháy đến cứu hai chúng tôi.

Giờ đây, tôi lại đang nằm trong bệnh viện... cạnh nhoc kin. Khiếp, nhờ cái mùi thơm đặc trưng của anh ấy mà suốt tối qua đến giờ chẳng có ma bác sĩ , y tá nào bén mảng đến để chăm sóc cả, còn bệnh nhân thì lật đật khiêng giường khiêng chiếu ..di dân.Nên cái phòng này, rộng thế mà chỉ trơ trọi có 2 người chúng tôi.

Tôi nhìn sang bên nhoc Kin. Những rừng cây mụn mọc trên mặt anh ta đã hồng hào trở lại,..phù.. yên tâm rồi!....Nhoc Kin ơi, không khí trong lành quá, không ngột ngạt tí nào, những vết trầy xước trên người anh tuy không có ai dám đến gần chữa trị cũng đã tự đông máu, chắc sẽ mau lành thôi nhoc ạ.

Tôi lại nghĩ đến câu thơ : Nắng trải vàng con dốc bước chân say
và khâm phục nhoc Kin:" lợi hại thật,đúng là một nhà thơ tài ba,tuy hơi lú lẫn ( đánh đồng cái lưng với cái chân),nhưng nói được là làm được".

Bị buộc phải xuất viện trước nhoc kin( do chủ nợ ào ạt đến vay kín bệnh viện), tôi xuất viện bằng lối ban công lầu 5,trước khi gọi số 119 báo cho đội cứu người giăng mùng đón tôi nhảy xuống. Thôi, tôi ra ngoài chơi đây, bí bo nhóc. Sẽ có ngày tôi tìm lại được cái ba lô đã thất lạc dưới con dốc kia và sẽ lại tìm anh -tìm câu thơ thứ 3.

Ta đã có cả một trời mơ ước
Nắng trải vàng con dốc bước chân say
nhớ tóc em hờn cả gió heo may
Buông vạt áo , để si tình theo bước


tôi nhoẻn miệng cười , " thôi! tôi đi nhá."

Ầm! ....Tùng! Xèng!.... bí bo bí bo......!!!
Về Đầu Trang Go down
King of Loves
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
King of Loves


Tâm trạng : bored
Nam
Tổng số bài gửi : 1318
Age : 35
Đến từ : Đà Lạt
Châm ngôn sống : Đừng ném lời cho gió nếu như không biết được gió sẽ đi về đâu!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 53788
Ngày tham gia : 20/12/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Hai lúa là em
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue9/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (9/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue7/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (7/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 5:56 pm

Nếu chiều nay mưa xuống túp lều xưa
hoa sẽ chết mỏi mòn trong nước mắt
Em đã muốn giấc mơ là có thật
có ngờ đâu ai quay mặt chia lòng.


Có những cuộc gặp gỡ khiến bạn không buồn nhắc, nhưng đôi lúc nó sẽ là 1 dấu ấn trong cuộc sống. Với tôi, tôi đã có một cuộc gặp gỡ như thế.
Là một nhà Tin học nên tôi luôn tìm hiểu về tuổi teen, một vấn đề thường đề cập trong các bài tham luận, báo cáo khoa học của tôi. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tôi không được gặp gỡ và viết bài về Haclong137, một nữ thi sĩ nhí đã có thơ đăng trên báo Người Cao tuổi khi vừa tròn 12 tuổi. Ngày ấy cô bé ấy thật hồn nhiên, ấn tượng đầu tiên của tôi về em là mái tóc dài trắng muốt, da bóng màu chì. Răng đang thay nên nụ cười của em khiến tôi đôi lần phật ý cứ ngỡ em là con nít mà dám lè lưỡi trêu người lớn. Lần ấy bài viết của tôi được cấp trên khen ngợi, tôi cũng gửi cho em một gói bigbabol. Rồi dòng đời xô đẩy, gia đình em chuyển nhà và tôi không còn cơ hội để hiểu nhơn về một thiếu niên tài năng bí ẩn.
!0 năm trôi, tôi được thuyên chuyển công tác về Hóc Môn, có lẽ đó là định mệnh. Vô tình tôi đọc được một bài thơ ngắn trên vnthutinh. Vẫn là cái tên quen thuộc, tôi mừng lắm liên lạc ngay với BQT diễn đàn và có được số phone và add nick hẹn gặp gỡ. Tôi vốn là người tò mò nên khi dc em nhân lời tôi vẫn bí mật lần theo địa chỉ tới nhà em xem sau bao năm xa cách bây giờ cô bé ngày xưa đổi thay những gì.
Oạch...Tôi té ngửa, thất vọng não nề. Túp..túp lều kia là nơi nàng ở những năm tháng qua?
Nếu chiều nay mưa xuống túp lều xưa
hoa sẽ chết mỏi mòn trong nước mắt

Đó là một ngôi lều có trang bị camera chống trộm, cột thu lôi, và hàng rào dây thép gai. Và bên trong kia. Một cô gái độ 22 tuổi đang ngồi nhai kẹo mút...lâu lâu lại khục khặc vài câu thơ rồi cười khành khạch, vỗ đùi tách tách:

Nếu chiều nay mưa xuống túp lều xưa
hoa sẽ chết mỏi mòn trong nước mắt.


Mưa thì hẳn dột nên sợ là phải rồi nhưng haclong137 đang cười như địa chủ được mùa thế kia thì làm jềy có nước mắt, làm gì mà chết?
Cảm giác có người lạ nàng ngoái lại nhìn, nụ cười vẫn chưa kịp tắt tên môi em. và kia, những giọt nước mắt, nước mũi tèm hem trên khuôn mặt hình trái đu đủ của nàng tôi chợt hiểu niềm đau kia là có thật, sự lo lắng kia là có thật.

Em đã muốn giấc mơ là có thật
có ngờ đâu ai quay mặt chia lòng.


Dường như cũng nhận ra tôi, em lại cười, vẫn hàm răng ngày nọ nhưng bây giờ đã ngả sang màu đen. Có lẽ do di chứng kẹo mút để lại. Mời tôi vào nhà và cũng không quên mời tôi ăn kẹo. Qua vài câu hỏi xã giao tôi được biết emgiờ đang sống với mẹ, hôm nay mẹ đi làm không có ai ở nhà chơi cùng. Rủ rê mãi mới được thằng tèo cuối xóm sang chơi. hai đứa giành kẹo với nhau thế là tèo bỏ về, mặc em bơ vơ.
Thất tình người ta hay có hứng làm thơ, bài đau khổ ấy như kéo dài nỗi buồn cô độc của haclong137. Tôi chỉ nán lại chơi với nàng được hơn nửa giờ đồng hồ vì bị vợ nhá máy gọi về tắm cho con.
Chia tay em một quãng dài mà tôi vẫn thấy em đứng xa xa vín lá cây xuống cười một mình giữa trưa hè oi ả tháng 6:

"Nếu chiều nay mưa xuống túp lều xưa
hoa sẽ chết mỏi mòn trong nước mắt
Em đã muốn giấc mơ là có thật
có ngờ đâu ai quay mặt chia lòng."


Haclong137 ơi! Sẽ có một ngày tôi về lại thăm em.
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/tonyvanthang_dalat
King of Loves
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
King of Loves


Tâm trạng : bored
Nam
Tổng số bài gửi : 1318
Age : 35
Đến từ : Đà Lạt
Châm ngôn sống : Đừng ném lời cho gió nếu như không biết được gió sẽ đi về đâu!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 53788
Ngày tham gia : 20/12/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Hai lúa là em
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue9/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (9/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue7/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (7/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 5:57 pm

Có đôi lúc đi giưa mùa đông ta chợt thèm hơi ấm trưa hè, giữa nét tươi mới mùa xuân tâm hồn vẫn khao khát chút u sầu sắc thu, đọc thơ Thanhdiep toi chợt nhận ra, màu lá xanh ấy vẫn mãi như thế dù cho bao thay đổi, bao thăng trầm. Nhưng cho đến hôm nay khi đọc bai thơ của thanhdiep tren báo Thanh nien toi lại thoáng buồn, Thanhdiep đã thay đổi hay chính tôi thay đổi, vần thơ ngọt ngào ngày ấy vụt mất đi để lại những gì mà nhân gian gọi là "chán đời"
"Ta chơi vơi giữa dòng đời xuôi ngược
Thả hồn mình, thả hết những đêm đen
Những vần thơ, nơi ta luôn bày tỏ
Bao nỗi buồn ta trả lại nơi đây."

Khi đọc những câu thơ này, tôi giật nảy mình, thét lên như 1 hoa hậu bị bỏng nước sợ làn da mình bị sẹo, phải chăng nhà thơ vì thất tình mà đâm ra chán đời rồi theo Kinh Nhiêu Lộc tự vẫn, lo sợ lắm, tiếc lắm vì bấy lâu nay có gặp được, có nói chuyện được với Thanhdiep đâu. Giá như có tự vẫn ở sông Sài Gòn thì cũng đáng một kiếp hào hoa, dù biết là tiếc thương nhưng thói đời hồng nhan thường bạc phận.
"Ta chơi vơi giữa dòng đời xuôi ngược"
Có lẽ khi viết bài thơ này, nhà thơ đang ở haf Nội sau cơn lũ lịch sử, với ngôn từ rất chân thực, Thanhdiep khiến người đọc phải chới với như đang đối diện với từng câu thơ, câu thơ nghe chừng phẳng lặng mà đầy sóng.
Thees rồi nhìn dòng người bơi trong con nước đầy những chuột và rác, nhà thơ bất giác chua xót: "Thả hồn mình, thả hết những đêm đen".
Có lẽ Thanhdiep học khoa môi trường nên mới có tình cảm sâu sắc với rác đến như thế, tình cảm mà thi sĩ gửi gắm khiến ai nghe cũng thấy mình thật tệ giữa vụn vặt đời thường, ôi con sông mà Tế hanh xưa kia tắm mát giờ ngầu đục như nước ao tù, đen như màu tối của màn đêm, Cộng thêm vào đó là nỗi buồn bị bồ đá, nhà thơ đâm ra tuyệt vọng chán đời nhưng làm sao để "chết vinh còn hơn sống nhục", mà chết cho sao đỡ đau? sao để không chảy máu? Nhảy lầu nhỡ ko chết lại gãy xương thì sao? Thắt cổ thì sao mà thở được? Chỉ còn 1 hướng duy nhất là trầm mình xuống dòng kinh kia, giống như kieeuf trẫm mình bên sông Tiền Đường, hay chí ít cũng như Mị Châu bên giếng thanhf cổ loa năm nào.Vậy là nhảy.
Những vần thơ, nơi ta luôn bày tỏ
Bao nỗi buồn ta trả lại nơi đây."


Nhưng con người khát sống khát yêu ấy khi nhảy xuống sông rồi bất chợt thấy hối tiếc, giá như lúc nhảy kêu to tí cho mọi người nghe thấy còn lao xuống cứu nhưng thật tiếc thi sĩ vốn là con người trầm lặng, ưa sống nội tâm nên quên béng đi mất. Than ôi, cũng 1 kiếp người, thôi đành để lại cho đời vài dòng tuyệt mệnh nhắn nhủ cho thế hệ sau:
"Những vần thơ, nơi ta luôn bày tỏ
Bao nỗi buồn ta trả lại nơi đây."
Trả lại hết những nợ trần oan trái, những cuộc tình lắm đỗi chua cay, những nỗi buông khó có nơi giải quyết, Thanhdiep đã ra đi, Chị ra đi nhưng những vần thơ của chị vẫn còn mãi trong lòng bao thế hệ đọc giả Việt Nam, chị ko biết tự bao giờ đã trở thành linh hồn cho những bài thơ của tôi. Khi tác giả viết bài này thì chị đã đi thật xa, nếu mà đi bộ có klex cũng được cả vòng trái đất rồi, xin được đặt lên một chị một chiếc lá xanh, một chiếc lá để đời đời nhớ tên "Thanhdiep". Một người bạn.
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/tonyvanthang_dalat
King of Loves
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
King of Loves


Tâm trạng : bored
Nam
Tổng số bài gửi : 1318
Age : 35
Đến từ : Đà Lạt
Châm ngôn sống : Đừng ném lời cho gió nếu như không biết được gió sẽ đi về đâu!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 53788
Ngày tham gia : 20/12/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Hai lúa là em
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue9/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (9/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue7/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (7/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 5:58 pm

3 năm trước khi còn là một chuyên viên phụ hồ bên Bến Thượng Hải, tôi đã phải rợn tóc gaý khi bắt gặp cái nhìn đầy than đá của Bé Lì, khuôn mặt đầy máu và nước mắt ấy đã ám ảnh tôi cho tới ngày hôm nay, không cầu kỳ 3 tầng váy, áo hai dây nhu bao dan chơi khác, bé lì tả xung hữu đột gữa cuộc thanh trừng đẫm máu chỉ bằng áo 1dây (yếm đào) và chiếc quần nâu sồng 7 màu rất Việt nam, chính điều áy đã giúp tôi có thêm động lực để bước lại gần, sau 3 cú tát, 5 lần bóp cổ, 2 phen đá đít Lf mới chịu cho tôi biết danh phận. Thi nhân sinh ra trong 1 gia đình nhà Nho chuyên nghiên cứu tiếng Pháp, cả tuổi thơ sống ở Long An nhưng từ lúc 90 tuổi chuyển sang irag sống bằng nghề buôn phế liệu, Tên chữ Cola, Hiệu tiêu Kiếm, ngoài tài làm thơ, huýt sáo miệng, bé Lì còn luyện công phu võ thái, nói chung là 1 nữa hào kiệt văn võ toàn tài. Ngày hôm nay khi đi bán vé số dạo gần chọ Bến Thành tôi vô tình đọc được một bảng thông báo dán kín máy cây cột điện. Trời! Bé..Bélì.. Khuôn mặt hào hùng ngày nào đang bị truy nã với 2 cục xương bắt chéo trông thật thảm hại. Tại sao, tại sao hỡi nữ anh hùng? Giết người à? tham nhũng? trộm cắp? Dù sao thì cũng thật đau lòng, ta chợt nhớ mấy câu thơ của cố nhân, và xem đó như là một lý do để giải thích cho cái án đau lòng của thi sĩ.
Chờ 1 người ở nơi cuối con đường
Chờ 1 người dường như sẽ ko đến
Từng dòng người đi khuất nơi chân trời
Còn mình tôi ngồi đây ngóng trông người

Rồi người ko đến nhưng mà tôi vẫn đợi
Vẫn đợi hoài chẳng biết là đợi chi
Chắc là đợi đợi 1 niềm hi vọng
Vì ko muốn sẽ vụt khỏi tầm tay.

Ngày ấy ngoài nghề bán cá khô, bé lì còn hành nghề mượn tiền xài mà không thèm trả, câu thơ được bé ngâm trong mỗi cuộc say rượu là 1 bài đầy dũng khí:
Chờ 1 người ở nơi cuối con đường
Chờ 1 người dường như sẽ ko đến
Từng dòng người đi khuất nơi chân trời
Còn mình tôi ngồi đây ngóng trông người

Rồi người ko đến nhưng mà tôi vẫn đợi
Vẫn đợi hoài chẳng biết là đợi chi
Chắc là đợi đợi 1 niềm hi vọng
Vì ko muốn sẽ vụt khỏi tầm tay.
Hằng ngày sau giờ bán cá ở bến tàu, Bé lì vẫn hay ngồi tại cổng trường tiểu học với cái điếu cày trên tay, nhìn cách nhag thơ phì khói mới thấy được cái ngọt ngào của niềm đam mê dân tộc, mới hiểu dc tại sao dân gian có câu : "Nhớ ai như nhớ thuốc lào_đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên". Bé vẫn ngồi chỉ để chờ trấn tiền của mấy thanh niên học lớp... 2, mong kiếm tiền mua thuốc lào và kẹo sinwgum, mua vòng thun chơi lia dép, thật sai lầm nếu co ai dám chống lại yêu cầu dễ thương của nhà thơ
Chờ 1 người ở nơi cuối con đường
Chờ 1 người dường như sẽ ko đến
Từng dòng người đi khuất nơi chân trời
Còn mình tôi ngồi đây ngóng trông người

Rồi ột buổi chiều như bao chiều khác, bé lại đến cổng trường, chân bước liêu xiêu, chờ thằng cu Tèo xóm 8 đang học lớp 2C, chả là hôm nay đến lượt nó nộp tièn lệ phí cầu đường, nhưng chờ hoài chờ mãi, chờ đến thãn thờ nhưng bóng hình ấy vẫn vời vợi
Từ tin tưởng đén hy vọng và rồi thất vọng, nỗi đau lán át hết tâm can của nười nữ anh hùng. Và co lẽ cái kết cục ngày hôm nay là cái kết cục buồn cho tất cả.
ôi bé lì ơi, tại sao lại đến nông nỗi kia, hôm nay đây đọc thơ bé mà lòng cố nhân thêm cay đắng, trách cho phận tài cao mà sinh không hợp thời hé. ôi bé lì ơi, tại sao lại để người đời truy nã như thế kia? Chỉ vì 1 lạng thuốc lào và 1 thỏi sinwgum mà nỡ véo tai, đá đít cu Tèo để rồi nên nông nỗi này?Rồi đây bé sẽ đi về đâu? Căn ngục nào đang chờ bé? Chữ người
tử tù lại 1 lần nữa được người tài xin? Ta không phải 1 kẻ tài nhưng lại là 1 người yêu thơ, cảm cái khí tiết ngày nào của thi nhân mà viết những lời này. Mong nơi phương trời diệu vợi, nàng sẽ thấy nhẹ lòng vì nơi này, bên dòng Thị Bưởi ta vẫn đang hoài niệm về nàng về thơ của nàg, về bến thượng hải 1 thời máu lửa. Tặng thi nhân bài thơ mà hai đứa chúng ta vẫn nghe mỗi lần phê thuốc lào. một kỷ niệm khó phai.
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/tonyvanthang_dalat
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 55771
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue90/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue80/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (80/100)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 5:59 pm

ta bên này đồi núi thấy nghiêng nghiêng
dừng bên quán, khát khô ly trà đá
thấy yêu thương sao bỗng thành xa lạ
biết em buồn, hay em đã rời ta...

Sau khi xuất viện, nữ thi sĩ học đen thùi lùi, í nhầm, họ HẮC, tên MÈO, í lộn nữa, tên LONG phải vượt ngàn dặm xa xôi, băng đèo lội suối để tìm đến con dốc có cái ba lô cũ xèm của anh ta đang nằm ngoan ngoãn chờ anh ta đến lụm zề, zì cái ba lô trông đen i như cái bếp lò, mà lại có cái mùi thủm thủm của cóc, ổi xoài, mận, lại thêm mấy trăm, mấy ngàn con j nhút nhút trong đó nữa...nên ai cũng sợ. Người ta tưởng đó là cái ba lô đựng xác người mà bên Nhật Bản đang kêu la ùm trời nên chả ai dám xách về nhà, cũng ko dám mở ra xem.
Đi đường xa, Long muội mệt lã người, đầu óc quay cuồng, nhìn một mà ra năm, sáu. Thế nên đến chân đồi thì ko rượu mà say, muội í ngẫu hứng cất tiếng thơ "ta bên này đồi núi thấy nghiêng nghiêng"
Úi giời ơi, mất mặt chị em phụ nữa quá đi mất. Bé lì phải uống cả lít mới lâng lâng, zị mà long muội chưa ngửi hơi mè say mèm òi nè. Kỉu này phải lôi zà dạy cho một trận mí được. Í lộn nữa, ngta nói chuyện xấu ko nên la làng cho mọi người biết. Thôi thì zìa nhà đóng cửa, chị dạy em sau nhé!
Mà công nhận Long muội hay gúm nhỉ. Nằm viện ko có tiền, bị chủ nợ tới đòi, phải trốn viện zìa òi mè còn có tiền uống trà mới gê. Nể thật. Nể thật "dừng bên quán, khát khô ly trà đá"
Mà chủ quán ở đây bán mắt như j í, nó chưa kịp hớp ngụm nào, mới vừa "dừng chân" là ly trà "khô"òi kìa. À quên, Long là rồng, mè rồng đi tới đâu cũng phun lửa hết. Xem ra mình ko zọt lẹ thì xí nữa cháy cả mông đít í chứ :D
Đã chị dạy em rùi mè, cơ hàn cỡ nào cũng phải giữ cho mình tiếng thơm xíu. Đằng này lại học "thấy người sang bắt quàng làm họ". Thấy ông chủ quán có vài đồng tiền bán trà đá, mà nhan sắc cũng xinh xinh không kém...Thị Nở, muội í bèn ra chiu "dụ trai" mới học được hồi tháng trước. Để học món đó, chị nó phải bán hết 3 ....cọng lông chân mới có tiền cho nó học. hix, thảm gớm
"thấy yêu thương sao bỗng thành xa lạ
biết em buồn, hay em đã rời ta..."
cái này là chiu dụ địch nó mới học đc hồi tỏng bệnh viện chắc lun á. Giả bộ ngây thơ như đang mơ để mà ông chủ quán rủ lòng thương mà ban phát cho chút...tình yêu nè. Gê thật. Đúng là cao tay ác. Nói về chiêu dụ trai thì ko ai hay bằng Long muội nhà ta. Xin nhắc lại. Long muội đã đoạt kỉ lục guinet zề lĩnh vực tán trai đó. Đôi bắp tay cuồn cuộn đ1o khi xưa vung 1 cái là 2, 3 chàng trai cùng lúc bay xa mấy dặm. Còn lì tỉ thì cũng sắp bay rùi. Thui chị biết thân phận nên xin đi trước, à, để lại cho em đôi dép Bác Hồ lun đó. Bái bái Long muộiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii :-h
Về Đầu Trang Go down
King of Loves
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
King of Loves


Tâm trạng : bored
Nam
Tổng số bài gửi : 1318
Age : 35
Đến từ : Đà Lạt
Châm ngôn sống : Đừng ném lời cho gió nếu như không biết được gió sẽ đi về đâu!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 53788
Ngày tham gia : 20/12/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Hai lúa là em
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue9/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (9/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue7/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (7/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 6:00 pm

văn học Việt nam đã trải qua nhiều thăng trầm cùng với sự vận động không ngừng của lịch sử xã hội, mỗi giai đoạn đều gắn liền với những tên tuổi mà các tác phẩm của họ gàn như bất diệt với thời gian. Lethilinh29kb là 1 tên tuổi như thế, thơ anh viết rất nhiều, và mỗi bài thơ là 1 nỗi niềm, một cảm xúc khó giữ lâu trong người.
để hôm nay cô phòng thôi vắng lạnh
bàn tay người e ấp cõi ái ân
nụ hôn nồng quấn chặt đôi xác thịt
bầu vú non thoã căng tràn nỗi nhớ


Tôi bắt gặp câu thơ nghiêng ngả của thi nhân thật tình cờ, tình cờ như lần đầu tiên giữa hai chúng tôi có một cuộc đối thơ gay gắt, khi ấy tôi vẫn nhầm tưởng người ta là một "nàng" hoa lệ chứ không phải 1 kẻ đầy râu. Lethitinh29kb luôn như thế, giọng thơ luôn khao khát dù đã bước sang tuổi 92 (vì sợ mọi người chê mình già nên phải đặt nickname của mình thành 29).
"để hôm nay cô phòng thôi vắng lạnh"
Mở đầu bài thơ, tác giả đưa ngươi đọc đến với dãy nhà trọ lợp blu ximăng kiên cố của mìh gần khu công nghiệp sóng thần hai, kể cũng thật lạ là giữa mảnh đất quanh năm nắng đốt như Bình Dương tâm hồn nồng nhiệt ấy vẫn lạnh, người con gái nào có thể khiến thi sĩ khổ sở đến như vậy thì quả la cao thủ võ lâm, quả là đáng khâm phục lắm thay.
Nhưng cái khiến người đọc phải trố mắt ra mà nhìn, mà trầm trồ đến lạc giọng là cái tài cưa gái của Lethilinh29kb, với cái bàn tay đầy lông, chai đến 99% diện tích thế mà con người ấy vẫn khiến tình nhân của mình băng từ thái cực này sang thái cực khác, vượt biên từ cõi trần lấn át đến cõi ái ân.
"bàn tay người e ấp cõi ái ân"Nhưng đấy mới là sự giả vờ rất ranh mà hiếm ai có thể nghĩ ra, những non tơ, nai vàng ngơ ngác phút ban đầu, những e ấp màn xã giao bỗng chốc biến mất và thay vào đó là sự táo bạo của 1 con người từng trải gió sương, lăn lộn những nẻo đường tình ái;
"nụ hôn nồng quấn chặt đôi xác thịt
bầu vú non thoã căng tràn nỗi nhớ"
Nếu có ai đó từng đọc thơ Tố Hữu sẽ nhớ một câu rất hay của ông: Tóc em đây hay là mây là suối_ Da thịt em đây hay là sắt là đồng". Lethithinh29kb trong bài thơ còn tinh tế hơn, anh không mạnh mồm cả gan hỏi người yêu của mình nhưng chính anh, bằng sự dẻo mỏ của mình đã biến những nhớ nhung ki thành một chiếc kềm vặn bulong đầy sức mạnh, khoá chặt lại 2 cõi hồn đơn lẻ, và cho đến lúc này, cô gái kia nếu có hối hạn hay muốn thoát ra cũng khó. Một trí thông minh khó ai bì kịp, thật khâm phục lắm thay.
Với ngôn từ đầy khiêu khích, khát khao, thiết nghĩ néu giữa một đêm mưa, ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn từng ớp chị em đi dạo phố cộng với 1 giọng đọc hùng hồn, mạnh bạo, người ta có thể sẽ ko ngạc nhiên khi có đến hàng trăm nàng đứng chờ xếp hàng dài xin thơ Linh.
Lethilinh29kb xứng đáng với vai trò người đặt những viên gạch đầu tiên cho nền văn học "Tân hại điện".
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/tonyvanthang_dalat
King of Loves
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
King of Loves


Tâm trạng : bored
Nam
Tổng số bài gửi : 1318
Age : 35
Đến từ : Đà Lạt
Châm ngôn sống : Đừng ném lời cho gió nếu như không biết được gió sẽ đi về đâu!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 53788
Ngày tham gia : 20/12/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Hai lúa là em
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue9/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (9/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue7/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (7/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 6:20 pm

Chuyển nhà cực quá nhưng mà sang bên này khỏi sợ bị delete. King nói trước haclong mà xóa bài là nghỉ chơi lun á. Vì Haclong bik sao ko, bất cứ bài viết nào dù chỉ là 1 câu có nghĩa cũng là tình cảm, là ý kiến của ng đó mà mình nên tôn trọng. cheers
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/tonyvanthang_dalat
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 55771
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue90/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue80/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (80/100)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 6:22 pm

Có một dòng sông chảy hoài không hết nước
Có một cuộc đời sống mãi kiếp long đong
Chắc là đời của gã haclong Crying or Very sad Crying or Very sad
Còn nhờ "hai đứa" tát sông hộ à?
Đi đêm có ngày gặp ma affraid
Ác như ông í thế nào chẳng ra...ăn mày Suspect
Rượu vẫn có...ông vẫn cứ say
Một đêm say quá...rớt sông...sông cạn liền elephant


Rùi đóa, chỉ cần động não xíu là sông cạn mè, khỏi cần tốn công sức. Lì biết thân thể "mảnh mai" của haclong thì khi nhảy ầm xuống nước thế nào mà cá, mắm, tôm, cua ....chẳng bay vèo lên bờ, huống chi là nước cheers cheers
Về Đầu Trang Go down
haclong137
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
haclong137


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1816
Age : 35
Đến từ : trái đất vuông
Châm ngôn sống : Tự Do là hạnh Phúc của con người
Số lần được cám ơn : 52
Điểm : 53052
Ngày tham gia : 13/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 6:27 pm

ha ha, khá lắm, thế mới đúng là nam nhi chi chí chứ. Câu nệ cái này cái nọ, chán chết.!! lập topic dưới này vẫn vui như thường, nhiều khi lại vui hơn ấy chứ. Bị nói spam bực không chịu được. No Limit nhé King. ;-\'
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 55771
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue90/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue80/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (80/100)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 6:39 pm

gét gê, làm như topic này lập ra choa 2 anh ko bằng á. hix, nhứt bên trọng, nhứt bên khinh, hem chịu đâu. huhu...oa oa oa...
Về Đầu Trang Go down
haclong137
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
haclong137


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1816
Age : 35
Đến từ : trái đất vuông
Châm ngôn sống : Tự Do là hạnh Phúc của con người
Số lần được cám ơn : 52
Điểm : 53052
Ngày tham gia : 13/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 10:09 pm

sặc, chưa gì đã khóc lóc ỉ ôi,đúng là...nước mắt mít ướt.
Thôi nín, mai anh mua cho cây kẹo bòn bon mà gặm nhé.
Bữa nào có hứng, sẽ trả đũa em cái vụ phân tích thơ anh tùm lum.
Hãy đợi đấy nhóc kon. ;-\'
Về Đầu Trang Go down
thiên hạ đệ nhất công tử
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
thiên hạ đệ nhất công tử


Tâm trạng : cool
Nam
Tổng số bài gửi : 1942
Age : 34
Đến từ : TPHCM
Châm ngôn sống : sự sống nảy sinh từ trong cái chết,hạnh phúc hiện hình từ những hi sinh gian khổ, trên đời này không có con đường cùng,chỉ có những ranh giới,điều cốt yếu là phải biết vượt qua những ranh giới ấy...
Số lần được cám ơn : 77
Điểm : 54089
Ngày tham gia : 16/03/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0.0000001/100
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue10/1LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (10/1)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue10000/1LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (10000/1)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 10:15 pm

hac long ơi...tớ sẽ giúp cậu 2 câu cuối nhá...cứ để đấy...tớ xử...2 chọi 1 không chột cũng què phải hem dad ;-\' ;-\'
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 55771
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue90/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue80/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (80/100)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 12:25 am

Hehe. Ai bỉu Anh ăn híp ngta chi. Hix, phải góp chút sức hèn mọn này cho trào lưu thơ mới thế kỉ...chưa tới của haclong chứ. hihi ;-\'
Về Đầu Trang Go down
hoalongden
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
hoalongden


Tâm trạng : cheerful
Nữ
Tổng số bài gửi : 312
Age : 37
Đến từ : melinh-hanoi
Châm ngôn sống : vi cuoc song la khong cho doi!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 51756
Ngày tham gia : 09/03/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 10:17 am

tuyet cu mèo! hiiii!thú vị đó nhưng đừng tục quá nhé king topic này rất hay khi nào rảnh sẽ ghé thăm các bạn saun hen!heeeeeeeee.chúc một ngày vui nhé king,haclong và be lì!love
Về Đầu Trang Go down
http://phattrien24h.com
haclong137
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
haclong137


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1816
Age : 35
Đến từ : trái đất vuông
Châm ngôn sống : Tự Do là hạnh Phúc của con người
Số lần được cám ơn : 52
Điểm : 53052
Ngày tham gia : 13/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 10:50 am

he he, hoalongden này khách sáo ghê, thanks nhá.

Sau đây, haclong ta sẽ có phần ưu ái cho bé lì ( còn nhớ cái vụ nói xấu ta hôm trước mà Suspect )

Có những đêm thao thức nhớ thương chàng
Bao nhung nhớ gọi nàng thu mở mắt
Phòng cô lẻ ôm nỗi sầu xa vắng
Nhớ đế người, ôi vắng những tiếng ca


là bài thơ nhất xuất sắc của một nữ ca sĩ tại thành phố hồ chí minh, tên cúng cơm của cô ấy là :
BÙI BÍ LÈ
Cái tên nghe thiệt là kỳ cục, cũng chính vì cái tên này, cô ấy đã phải đổi nghề,..kể ra thì cũng thật là tội nghiệp...

Chính tôi đã từng tận mắt chứng kiến Bí lè đứng trên sân khấu để hát, để rồi chính tôi cũng tận mắt chứng kiến ca sĩ BÍ LÈ đi bán dép lào, những ngày ấy, muốn tìm cô ấy quả thật rất dễ dàng. Bật mí nhé, bạn cứ việc đi bộ tàn tàn dọc những khu phố ổ chuột gần đường ĐIẹn Biên Phủ Quận 3, thế nào cũng gặp một cô gái bán dép lào dạo với nụ cười đon đả chào hàng toát lên cái vẻ rất chi là gian manh :

- " ANh ơi, mua đi anh, mua đi,....rẻ mà, 150.000 vnđ một đôi thôi,..... thôi mà...., rẻ quá mà....giúp em đi mà….., mua cái này được "cái kia"...anh à..."( “gớm, 150.000 đ một đôi cơ đấy, chém ác thế con kia...muốn hông? Đưa 15.000 đ đây, mua liền cho 2 đôi mà để dành mang nhé”, vâng, tôi thật sự đã nghĩ vậy trong lần đầu tiên nghe được cái giọng rao nhẹ nhàng như thiên thần đang bị sâu răng ấy, nghe cứ như tiếng mèo khóc chuột vậy….não nùng mà an ác thế nào ấy ).

Thế đấy, cũng chỉ vì cái câu mua cái này được cái kia thôi, mà biết bao nhiêu chàng trai dại dột đã dính đòn của BÍ , kết quả, họ mua đến 2 ,3 đôi, để cuối cùng biết được " cái kia " là ... chữ ký của BÍ, than ôi, người ngợm thế kia mà chữ ký xấu không thể tả, xấu không thể đỡ được...kể ra tôi còn thấy nản đời giùm BÍ, xấu đến nỗi chỉ nhìn thôi cũng đủ để .. nhai cơm lần 4 trong ngày, vì cơm 3 lần ăn trước đều chạy ra lỗ miệng trốn hít roài.

Chắc các bạn cũng thắc mắc, tại sao BÍ không đi hát cho khỏe tấm thân mập mạp mà lại đi bán dép lào dạo...tôi cũng xin được bí mật..ý nhầm, bật mí là : mỗi khi ca sĩ BÍ lên sân khấu, thu về mỗi đêm đến mấy tấn dép các bác ạ...Đúng ùi, khán giả tặng cho ấy, thì thế,...chữ VIP có nghĩa là thế đấy, đời đã ưu ái như vậy, thì còn đổi nghề làm chi hả bé BÍ? làm chi cái chức danh nữ thi sĩ, để mà 5 năm nay, chỉ được đăng vỏn vẹn một bài thơ( bài trên) lên báo nhi đồng...thiệt là đứng núi này mà trông núi nọ mà...rõ khổ!!! ( sau này mới biết là, mỗi lần đi hát thay vì nhận được thù lao, ngược lại, BÍ phải cho người ta tiền để được khoe cái giọng ca long trời lở đất của cô ấy, thế mà, tiền bán dép thu lại được chỉ đủ để mua thuốc xoa bóp mà xài thôi, khiếp, khán giả gì mà mạnh tay thế không biết, đổi nghề là đúng rùi, người đã mập thế kia, ăn mấy tấn dép thế nào mà chẳng sưng phù ra, không khéo ra đường lại bị tưởng nhầm là heo xổng chuồng thì lúc ấy mới là thảm thiết).

Bài thơ trên rõ ràng mang tính chất đầu độc tuổi thiếu nhi, nhưng BÍ đã chạy chọt khắp nơi, dùng cái tính gian xảo của mình rất khéo léo cộng thêm ấy đồng lẻ dành dụm được khi còn bán dép dạo , và BÍ đã thành công trong sự nghiệp thơ văn của mình.KHổ lắm, BÍ còn phải đi khắp nơi, cho xiền, cho kẹo mút để các bé thiếu nhi ngây thơ của chúng ta căng mắt ra mà đọc những dòng thơ ấy, BÍ còn cẩn thận đánh dấu những cây kẹo mút đã phát của mình bằng dấu răng và nước dãi, để đề phòng lỡ gặp mấy đứa đang mút kẹo, còn biết đường mà biết đó có phải kẹo của mình không( lỡ nó không chịu đọc thì giật lại mút mút cho đỡ tốn ấy mà, lớn rồi mà tham ăn thấy gúm), tai hại hơn là, có bé chưa biết rành chữ cũng bị BÍ dụ dỗ, ép đọc cho bằng được, và nhiều em đã bị chứng cận thị ngay từ khi còn chưa biết chữ …chỉ vì ham kẹo của BÍ.

THôi, trích ngang sơ lược của nữ thi sĩ BÍ như vậy đủ rồi, giờ , nhân danh phóng viên hãng THÔNG TẤN XÃ HIỆU CON RÙA BÒ, tôi xin mời các bạn bước vào thế giới thơ văn của BÍ một cách đường hoàng và đã chính thức được sự đồng ý của bé BÍ LÈ ( cái tên BÍ tự đặt cho mình là BÉ LÌ, thực ra nó là tên giả, chỉ để che giấu đi cái tên thật xấu hoắc, đôi khi cũng phải biết thông cảm cho BÍ các bạn ạ).

Có những đêm thao thức nhớ thương chàng

KHiếp thế nhỉ?.. đọc câu thơ đầu tiên, trong đầu tôi vẽ ra một khuôn mặt trái xoan, bầu bĩnh và..đầy những mụn bọc, những đêm thao thức mà lị, có chịu ngủ đâu.không ngủ thì mọc mụn, mà tình trạng đó kéo dài thì mụn trứng cá chuyển thành mụn bọc là chuyện dễ hiểu.

Điều khó hiểu ở đây, chữ “chàng” trong câu thơ là ám chỉ ai thế nhỉ?...theo cuộc điều tra bí mật của FBI, tôi được biết hiện tại BÍ chưa có người yêu( dễ hiểu, mặt mụn bọc dày thế kia, ai mà yêu, không khéo đang ngồi gần gần,bọc mụn nó buồn buồn, nó xịt ra một phát...chả biết kết quả ra sao cả, BÍ thật sự là một cơn ác mộng đối với các chàng trai của chúng ta).

Thế mà ở đây, ta lại bắt gặp chữ CHÀNG,....đúng là một thi sĩ rắc rối chỉ tổ đem đến những ..rối rắm, chẳng được trò trống gì cả...Tưởng như đi vào bế tắc, nhưng không, như người ta vẫn thường bảo với nhau rằng: cây kim giấu lâu ngày có lúc cũng phải ..sét( tức là oxi hóa đấy các bác) và lòi ra. Trong một dịp tình cờ đi ngang 4rum vnthutinh, tôi cũng tình cờ đọc được một bài spam của bé lì, và cũng lại tình cờ..liên tưởng vẫn vơ, cuối cùng phát giác được chữ “ Chàng” trong bài thơ hóa ra không phải chỉ một con người, mà là một con vật, chính xác hơn, đó là con …. muỗi(Không tin cứ đi hỏi BÍ, nằm luôn trong mục tán chuyện ấy).

Sau khi vén được bí mật chữ CHÀNG, câu thơ đầu tiên đã hé lộ ra một tâm tình …thiếu ngủ và vô cùng dở hơi các bạn ạ.
Có những đêm thao thức nhớ thương chàng]
Câu thơ nêu bật lên được chứng bệnh ...phải gió của BÍ, đêm về không chịu ngủ, cứ ngồi đó ngắm những “ chàng” muỗi bay qua bay lại,nghe trong say đắm những bản violin tình tứ (tiếng muỗi bay vi vu ấy), ngày này qua tháng nọ, mụn nổi càng nhiều, càng thu hút thêm nhiều chàng muỗi ( tôi nghĩ rằng nếu có một đêm thiếu muỗi, chắc hẳn BÍ không chịu được), đúng là một thi sĩ dở hơi và rãnh rang đến độ…. Không thể tưởng.

Nhưng đến đây, vấn đề được đặt ra : nếu quả thật hàng đêm, lũ mụn bọc lôi kéo lũ muỗi ( sự tương tác qua lại của tạo hóa, rất thiên nhiên) thì tại sao lại có thêm cụm từ nhớ thương]?...tôi lại bế tắc vào lúc này, có một bức tường vô hình ngăn tôi lại trong cái đầu vốn dĩ chứa một trí tưởng tượng vô bờ bến của tôi…. “Sao lại thế nhỉ??...sao lại thế?...lại thế sao?....à,…ừ,….thế..sao lại ?.......v v .. và ….quăn quăn….”

A, hiểu rồi, ….nếu khi xưa nhà bác dóc …nhầm, bác học newton phát minh ra định luật ….rớt từ trên xuống dưới của mọi vật nhờ vào trái táo ( nói thế đủ hiểu rồi hén, vì tôi quên mất tiêu tên cái định luật chết tiệt ấy rồi, đôi khi cũng phải biết thông cảm cho BÍ….ý nhầm, cho tôi ), thì hôm nay, tôi phát hiện ra được ý tứ trong câu thơ của BÍ nhờ một người bán dạo :

“Diệt ruồi, diệt chuột, diệt muỗi, diệt đủ thứ con… đê….”

THì ra đã từng có một dạo , cái dạo mà phong trào phòng bệnh truyền nhiễm ở thành phố lên rất cao, các tổ chức , đoàn thể đã phái những đoàn người đi đến tận từng nhà để phun thuốc diệt côn trùng, nhà của BÍ cũng dính chưởng,( chắc lúc ấy BÍ không có nhà, chứ nếu có mặt ở nhà, dễ gì cho động đến một sợi lông cánh của mấy chàng muỗi yêu dấu, bà kon nhở?).

Thế là các chàng muỗi lần lượt….ra đi, có chàng chưa kịp viết di chúc đã thăng đường, có chàng chỉ kịp để lại vài cái ống chích ( mõm) cho BÍ làm kỷ niệm, và cũng có chàng không từ mà biệt, lặng lẽ thu xếp hành lý , dọn chuồng bay đi.

Đến đây, không ngăn được cảm xúc đau trào dâng, mấy chục, mấy trăm “chàng” đã không còn gần BÍ mỗi đêm được nữa rồi, còn gì đau đớn hơn là phải cách xa với người mình thương yêu? Còn gì chua xót hơn nỗi ngậm ngùi của người ở lại, khi kẻ ra đi không từ mà biệt?....BÍ đã quyết tâm thức luôn nguyên tháng để làm cho ra bài thơ bắt hủ trên.( chao ôi, giờ hình hài em nó ra làm sao khi mà phải thức khuya nguyên tháng hả BÍ, tôi chẳng dám tưởng tượng nữa, sợ lắm.)
Chúng ta vừa phân loạn xong câu thơ thứ nhất của nữ thi sĩ BÍ LÈ

Có những đêm thao thức nhớ thương chàng


Do đêm đã về khuya, và tôi còn có những cuộc hẹn bo bo với những con mèo hàng xóm, nên chúng ta tạm dừng ở đây.Thay mặt THÔNG TẤN XÃ HIỆU CON RÙA BÒ, xin chân thành thánh cìu các bạn đã quan tâm theo dõi, thánh cìu sự hợp tác của thi sĩ BÍ.

Các bạn nhớ theo dõi phần kế tiếp của chương trình Truyện 8 Đêm Khuya, được phát sóng trên đài FM, tầng số 9999.9 MzH vào lúc 28:00 mỗi ngày nhé – biên tập viên chương trình- mèo đen chào tạm biệt. have a nice day.


Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 55771
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue90/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue80/100LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (80/100)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 11:44 am

Giỏi lắm bác mèo nhỉ? mèo này chắc bà kon zí mèo Tôm trong "Tôm and sơri" òi, ngu thấy gớm. Tui sẽ kiện mèo zì tội chưa xin phép chủ nhân mà dám bảo là có. 113.............
- chào bác mèo, cho tôi xem giấp phép kinh doanh của thông tấn...bom nguyên tử xạ. Anh cảnh sát đẹp zai bấm chuông cửa nhà bác mèo, hay nói chính xác hơn là cái thùng rác ở bãi phế liệu nào đó, chưa điều tra đc vì bác mèo đã thông đồng zí bọn FBI che giấu thân phận rất kĩ lưỡng
- Dạaaaaa. Bẩmmmmm anhhhhh. Emmmmm...lỡ dại lần đầu, anh thông củm nhé!
Mèo đen vừa nói vừa gio bàn tay sắc nhọn của mình vuốt vuốt lấy toàn thân anh cảnh sát khiến anh ta rợn tóc gáy, mái tóc dài lãng tữ dựng đứng lên, đôi chân mày rậm giờ i như đám rừng u minh, cặp long mi cong và hút hồn giờ i như đám lông….nhím, đụng zô là khiếp lắm. Xèoooooooo. Anh cảnh sát ba chân bốn cẳng zọt bỏ quên đôi dóc-tờ. Zậy là mèo ta mừng rỡ xách zô nhà để dành…mang. Oái, mèo đen mà ngựa gúm.
Công nhận khâm phục bác mèo nhà mình, đã nói mà, tổ chức kỉ lục gui-nét ko có cấp bằng oan cho ai đâu à. Ngưỡng mộ quá đi. Bao nhiu con người ở đây cũng nên tỏ thái độ khâm phục cái tài của bác mèo. Còn riêng Lì, Lì chỉ bik nhìn bác mà nói một câu rằng :ước gì mình được như anh ấy”. Đố cái thằng cảnh sát kia từ nay dám quay lại cái thùng rác của bác mèo í nhỉ bà kon ạ!
Về Đầu Trang Go down
haclong137
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
haclong137


Tâm trạng : tired
Nam
Tổng số bài gửi : 1816
Age : 35
Đến từ : trái đất vuông
Châm ngôn sống : Tự Do là hạnh Phúc của con người
Số lần được cám ơn : 52
Điểm : 53052
Ngày tham gia : 13/06/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 0/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 12:07 pm

:D nữ thi sĩ BÍ vừa xuất hiện, xin các bạn cho 1 tràng dép bay nồng nhiệt, vâng ,xing cảm ơn, xin cảm ơn
Về Đầu Trang Go down
King of Loves
Thành viên rất chi là chăm ngoan
Thành viên rất chi là chăm ngoan
King of Loves


Tâm trạng : bored
Nam
Tổng số bài gửi : 1318
Age : 35
Đến từ : Đà Lạt
Châm ngôn sống : Đừng ném lời cho gió nếu như không biết được gió sẽ đi về đâu!
Số lần được cám ơn : 22
Điểm : 53788
Ngày tham gia : 20/12/2009

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Hai lúa là em
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue9/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (9/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue7/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (7/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeTue Aug 31, 2010 2:02 pm

Ta không phận đành chịu đời lận đận
Kiếp cơ hàn không nhận chút lòng thương( hại)
Chớ vấn vương để tình là dĩ vãng
Đêm âu sầu khóc một kiếp lầm than


Thời gian gần đêy, giới giang hồ đất Sài Gòn đang bàn tán về việc truyền chức trưởng môn nhân (bang chủ) của Cái Bang. Việc giành cây gậy đả cẩu bổng này đã gây ra hàng loạt vụ nhậu nhẹt mà nguyên nhân sâu xa là từ các lão đại trong cái Bang. Cuối cùng cái tên được bỏ phiếu tín nhiệm là Dolly Han. Một sát thủ có cái bị bảy màu và chiếc váy đụp ngũ sắc, người có tiếng nói nhất trong giới ăn mày Thủ Đức.
Nhưng thật sự Thị là con người như thế nào có lẽ không ai rõ, quá tò mò, King đã cố gắng dò la, cả tra google lẫn hỏi hàng trăm ăn mày mới hiểu được 1 phần về DollyHan. Thi sĩ một thời.
Ta không phận đành chịu đời lận đận
Kiếp cơ hàn không nhận chút lòng thương( hại)

Sinh ra trong 1 gia đình có truyền thống làm mắm cá đất Bình Định, Ngỡ rằng Hân sẽ nối nghiệp cha anh nhưng quay ngoắt 498 độ, Hân quyết tâm đi học ngành du lịch, 22 tuổi được nhận vào làm cho hãng hàng không Dr Thanh airline. Chả hiểu ra làm sao mà hãng này cứ mỗi chuyến bay là lại mất tích cả chục hành khách. Sau này qua điều tra người ta phát hiện là trong quá trình phục vụ khách Hân thường xin tiền bo, ai ngoãn ngoãn thì toàn mạng, kẻ nào keo thì được Hân Cho tập bay, nhảy dù không dây

Ta không phận đành chịu đời lận đận

Đi tù 18 năm vì tội giết người. Ra tù đi xin việc mãi mà không ai dám nhận, sức khỏe cũng giảm xuống sau nhiều năm bóc lịch, cộng thêm sở thích xin tiền ngày trước. Dolly quyết định gia nhập Cái Bang.
Đường công danh của Han từ đó thăng tiến vùn vụt. Nhưng người ta vẫn không hiểu nổi, tại sao một người ăn mày lại không bao giờ ngửa tay ra xin tiền mà người khác lại nhiệt tình gửi siền qua tài khoản cho Hân.
Kiếp cơ hàn không nhận chút lòng thương( hại)
Làm ăn mày được 2 năm, để phát triển sự nghiệp, Dolly nhà ta còn đặt mua một chiếc máy đếm tiền của Hàn Quốc. Và cho tới thời điểm hiện tại, Bà chủ cái bang này đã có trong tay cả chục tài khoản ngân hàng. Mà toàn những ngân hàng lớn mới ác.
Mà thường thói đời có tiền là y như rằng có quyền. Mà khi đã có trong tay hai thứ đó người ta thường cảm thấy mình cô độc. Dolly thầm thương trộm nhớ một anh chàng chạy xe thồ gần Suối Tiên tên Votinh it's me.
Có ai tin nổi con người ấy lại có trái tim biết yêu thương nồng nàn đến vậy, nhưng thật buồn cho nàng, chàng vo tình đã có vợ ở quê cùng 6 đứa con gái. nàng đau buồn hơn khi biết votinh đến bên nàng chỉ vì mún kiếm một thằng cu nối dõi nghề xe thồ. Thường là thất tình, người ta hay chán nản, cô đơn và muốn báo thù. Dolly cũng từng có suy nghĩ sẽ dạy cho tên lừa tình kia một bài học. Nhưng tình yêu luôn chiến thắng tất cả. Nàng không làm được. Nước mắt đã chảy
Chớ vấn vương để tình là dĩ vãng
Đêm âu sầu khóc một kiếp lầm than.

Cuộc đời đã phụ phàng với con người tội nghiệp ấy, nàng thiếu tình thương và từ đó chỉ chuyên tâm mở các lớp đào tạo ăn mày cung cấp cho toàn bộ khu vực Đông Nam Bộ và Tây Nguyên. Gần đây các vùng phụ cận cũng được Dolly để ý. Quý ! năm nay báo chí vừa đăng tin Cái Bang của Han vừa xuất khẩu 1 container ăn mày sang SinGapore. Chiến công này đã gây tiếng vang lớn trong dư luận, thanh danh và uy tín của Dolly càng trở nên có trọng lượng.
Đại hội Cổ đông Cái Bang năm 2010 đã tổ chức bỏ phiếu bất tín nhiệm với Haclong 137 để bầu lên Dolly Han tại khách sạn Hilton.
Xin được chúc Dolly một nhiệm kỳ mới với chức vụ mới thành công.
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/tonyvanthang_dalat
Taymonkhanh
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
Taymonkhanh


Tâm trạng : cool
Nam
Tổng số bài gửi : 107
Age : 31
Đến từ : Lòng mẹ
Châm ngôn sống : Đời là những cơn say
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48202
Ngày tham gia : 28/01/2011

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeSat Jan 29, 2011 11:55 am

Chà đúng là những nhà bình loạn. Mấy anh chị đi làm cộng tác viên cho tuổi trẻ cười được đấy. Các bài trong này đều viết về các sáng tác của các member trong diễn đàn thư tình đúng không vậy? Đó cũng là một cách tạo nên nụ cười và sự gắn bó giữa các thành viên với nhau. Nếu tạo được phong trào thì Khanh nghĩ ai làm thơ cũng háo hức được thấy thơ mình sẽ bị các vị bình loạn ở đây phanh phui, mổ xẻ ra sao ^^ . Buồn cười quá! Rất sáng tạo.
Về Đầu Trang Go down
Taymonkhanh
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
Taymonkhanh


Tâm trạng : cool
Nam
Tổng số bài gửi : 107
Age : 31
Đến từ : Lòng mẹ
Châm ngôn sống : Đời là những cơn say
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48202
Ngày tham gia : 28/01/2011

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeSat Jan 29, 2011 1:26 pm

BACHLONG139 - GÃ PHÚ ÔNG KEO KIỆT
Anh gục ngã bên dòng sông định sẵn
Lời chia ly anh chưa kịp thốt ra
Một cái nhìn và một cái vẫy tay
Anh mang theo dòng nước trôi mãi

(Trích đoạn:Bachlong139. Chút gì trong em. trang 3)

Một câu chuyện kể rằng có một lão phú ông keo kiệt dẫn tên đầy tớ lên huyện chơi giữ đường khát nước mà không dám uống dù lưng quần thắt cả mấy quan tiền. Bèn ra sông cúi đầu chổng mông lên mà uống, không may rớt té xuống sông. Chết đến nơi rồi mà vẫn cứ hoài mặc cả. Và cái tính keo kiệt ấy đã dìm sâu ông ta vào lòng sông với sức nặng của đồng tiền. Người Phú ông ấy chính là Bachlong 139, người họ hàng sống cách tôi đến nay gần 5 thế kỷ.
Bachlong 139 (1540 - 1590) Nguyên quán Phan Thiết - Bình Thuận. Ông sinh ra trong 1 gia đình Quý tộc thất thế, sau này chuyển sang nghề bán buôn nước mắm. Sinh thời ông nổi tiếng là 1 đại gia trong vùng chuyên cung cấp nước mắm cho toàn bộ dân cư trong làng. Ngoài làm nước mắm, ông còn nổi tiếng với năng khiếu thơ văn xuất chúng. Từng đi thi hương, thi hội nhưng mấy lần đều để quên phao thi ở nhà nên cho đến tuổi 40 mà đường danh vọng vẫn còn là số không tròn trĩnh. Từ đó, con người ấy hầu như sống thu mình lại và ít ngao du với bên ngoài. Công việc làm ăn chông gai nhiều nên ông không phóng túng nữa. Dần dà trở nên keo kiệt. Và rồi mọi người ai cũng biết, ông ra đi trong 1 buổi chiều mưa đá lạnh lẽo bên con sông Cà Ty ngầu đục.
Về tác phẩm ông viết không nhiều về số lượng nhưng chất lượng cả về nội dung và nghệ thuật thì miễn chê. Thơ vừa đậm mùi siền, lại có tính gắn kết ngôn từ rất là keo kiệt. Những tác phẩm như: Chút gì trong em (thơ); Các bài tạp bút lăng xăng trong tạp chí 8, 8 , ca thứ 8... Wink) ---- tỉ phú của Thi sĩ Hắc Long 137...ngày nay được dư luận đánh giá rất cao, được in thành sách và bán khá chạy.
Tôi không nghĩ rằng mình sẽ lại là người tìm hiểu về thơ ông vì đã có nhiều học giả trần gian và địa ngục viết về ông rồi. Nhưng giấc mơ cách đây 1 tuần của tôi đã thôi thúc tôi chắp bút.
Tuần trước tôi có mơ mình bị lạc vào 1 chốn tối đen như mực, tôi cứ đi và đi. Thế rồi bỗng có 1 tên quỷ sứ đầu mèo mình giun chui ra tóm lấy cổ áo tôi la lối om sòm đòi ăn thịt. Tôi khiếp sợ đến nỗi...khóc hồi lâu ướt nhẹp cả quần rồi van xin rối rít. Hắn tra khảo tên tôi, quê quán, cha mẹ, ông bà, cụ kị. Bất giác mặt hắn nghệch ra, hai hàng râu mèo trắng lốp run run...và hắn ôm chầm lại tôi mà rằng: "Ngươi, ngươi có phải Taymonkhanh, con trai Tây Môn Phi Tuyết không? Trời ơi! đứa cháu của ta đây mà. Vào đây...vào đây... Hắn dắt tôi vào 1 quán nước bên đường trong sự nghi ngạc vô chừng của tôi.
Rồi hắn tâm sự.
Ta sinh thời là bạch long 139, thi sĩ, nhà thơ, nhà tài chính kiêm chủ tập đoàn nước mắm lớn nhất triều Lê. Vì lỡ làng mà vong mạng phải xuống cõi này...
Câu chuyện đang dang dở thì lão hàng nước mặt đen sì, đội cái mũ hình vỏ bưởi bước ra đưa tấm menu thực đơn hỏi khách đồ uống. Sau gần 40 phút xem giá cả. Ông cụ Bachlong của tôi mặt từ đỏ sang tía, tía, nâu và trắng lốp không nói không rằng nắm tay tôi kéo đi: "Nước gì mà đắt như sâm thế, thà ông mày ra sông uống. Vừa được nhiều mà lại chả mất đồng xu..đi cháu của ta".
Chúng tôi ra bờ sông, một con sông nước đặc quánh như cad phê pha bùn. Uống 1 hồi rồi ông kêu tôi uống nhưng thật sự lúc đó tôi chỉ muốn khóc ré lên. Ông không ép tôi nữa và lại tiếp tục kể chuyện huyên thuyên. Được 1 lát tôi mới bạo gan hỏi ông 1 câu: Có phải ngày trước ông té sông mà chết vì keo kiệt không?
Ông giương cái cổ dài thòng lên cãi ngay: "Đứa...đứa...đứa nào nói thế?Nói đi. Ông đập gẫy răng ngay". Tôi im lặng. Rồi ông lại đáp: "Đúng là tao chết, không phải chết vì tiền mà chết vì tình. Nhớ ngày đó tao nhiều vợ lắm. Thêm cả khối cô mê. Vì tao giầu mà. Tưởng tao cứ thế sống sung túc cho tới già ai dè con vợ bé của tao nó chơi xỏ tao. Một hôm nhân tao đi vắng nó ở nhà tằng tịu với thằng hàng xóm là Haclong137 nhà bên. Tằng tịu còn đỡ, nó còn mang theo của tao 2 xu tiền đi cho tình nhân. Tao về nhà nghe đồn đại cay cú quá mà bỏ nhà đi bụi với thằng đầy tớ. Trời nắng, người thì bực bội. Vào quán uống nước mà quán đóng cửa nên ra sông uống nước, ai dè té chết".
Đoạn rồi ông khóc.
"Thằng cháu ngoan của ta, mày biết không. Tao yêu cô vợ bé ấy lắm, mà mày phải gọi bằng kị ấy. Đến lúc tao chết vẫn nghĩ về cô ấy. Trách móc nhiều, oán hận nhiều mà vẫn yêu".
Tôi lại hỏi: "Xuống đây lâu rồi ông có buồn nhiều không? Có hay làm thơ nữa không?"
Có chứ! Ông đáp. Tao được Diêm Vương ưu ái nên Cho cai quản sông địa ngục này, ngày ngày bắt cá nên cũng mở dc 1 lò nước mắm bán cho nhà bếp địa phủ. Tối về uống rượu, hút bồ đà và làm thơ cho đỡ sầu. Mới hôm qua thôi tao vừa làm dc bài thơ viết tặng cho người vợ cũ. Bà ấy chắc chết lâu rồi nhưng tao không biết giờ ở thiên đàng hay dưới này nữa.
Vốn khoái thơ văn, tôi năn nỉ ông đọc. Năn nỉ rách cả miệng ông mới chậm rãi móc từ trong quần ra 1 tờ giấy nhàu nhĩ với mấy dòng chữ nguệch ngoạc. Rồi ông ngâm:
" Anh gục ngã bên dòng sông định sẵn
Lời chia ly anh chưa kịp thốt ra
Một cái nhìn và một cái vẫy tay
Anh mang theo dòng nước trôi mãi"


Bất chợt..Reng reng reng....Tiếng chuông điện thoại của ông vang lên. Thì ra Diêm Vương cho gọi ông về công cán. Tôi bất đắc dĩ phải cáo lui về. Vì sau 1 khoảng đầu sợ hãi, lúc này tôi đã cảm thông nhiều với ông, càng muốn tìm hiểu nhiều về ông, những thông tin sốt dẻo mà trên trần gian không ai biết.
Trước lúc chia tay ông ôm chặt tôi, hai ông cháu nghẹn ngào nức nở. Ông dúi vào tay tôi 1 xập tiền 500.000 đô la nhờ lên lăng xê và viết sách , in ấn những tác phẩm về ông và của ông. Tôi không nhận nhưng ông dúi mãi tôi đành lòng phải nhận. Rồi ông đưa tôi qua sông trên cái lưng nửa rồng nửa giun và tôi về đến nhà.
Việc đầu tiên là tôi móc túi ra đếm tiền xem được bao nhiêu, ai dè toàn tiền âm phủ. Tôi thoáng buồn 1 chút nhưng lại vui ngay khi cái tài sản quý giá nhất mà tôi có dc khi xuống thăm bachlong139 là bài thơ kia.
Tôi đã cho in và sẽ cho tái bản nhiều lần nữa, dù đó là tiền từ nhuận bút của tôi. Vì với tôi đó là 1 cách tri ân với tổ tiên, với 1 nhà thơ có tài. Và để giải oan cho ông sau gần 500 năm bị nhân thế hiểu lầm.
139 ơi! Chiều nay cháu lại về đây, bên bờ sông Cà Ty, nước vẫn đen ngày đêm chảy miết. Nhưng biết tìm ông bạch nơi nao...
Crying or Very sad


Được sửa bởi Taymonkhanh ngày Sun Jan 30, 2011 6:29 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
bassluck
Thành viên chăm chỉ
Thành viên chăm chỉ
bassluck


Tâm trạng : worried
Nam
Tổng số bài gửi : 667
Age : 36
Đến từ : HCM
Châm ngôn sống : Sống vì mình!
Số lần được cám ơn : 15
Điểm : 51006
Ngày tham gia : 22/07/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/100
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue10/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (10/10)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue1/10LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (1/10)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeSat Jan 29, 2011 8:19 pm

Thật sự ngưỡng mộ! affraid tiếp tục đi nào các đồng chí. Các bạn xứng đáng với danh hiệu "anh hùng lực lượng chém gió". Tôi xin thay mặt uỷ ban hội đồng chém gió cám ơn các đồng chí đã có những thành tích xuất sắc nhất. Sau đây là các đồng chí đã có thành tích xuất sắc trong những ngày vừa qua: anh lông đen một ba bích,anh kinh ốp la,chị lí bè,anh ta muốn khìn.
Xin trân trọng kính mời ngài chủ tịch hội đồng bassluck tặng hoa các đồng chí.
Đề nghị các đồng chí,các đại biểu cho 1 tràn pháo tay thật lớn!
Và tất cả chúng ta sẽ hy vọng còn có những đồng chí khác có những thành tích xuất sắc hơn nữa!

Một lần nữa tôi xin thay mặt hội đồng tuyên bố kết thúc buổi tuyên dương chém gió đợt I.
Về Đầu Trang Go down
Taymonkhanh
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
Taymonkhanh


Tâm trạng : cool
Nam
Tổng số bài gửi : 107
Age : 31
Đến từ : Lòng mẹ
Châm ngôn sống : Đời là những cơn say
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48202
Ngày tham gia : 28/01/2011

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeSun Jan 30, 2011 1:50 pm

BASSLUK_ NHÀ THƠ CỦA TÌNH YÊU VÀ HẬN THÙ

Sống trên đời ai chẳng 1 lần sống với tình yêu. Có những cuộc tình ngọt ngào bền chặt, cũng có bao người ngậm nỗi chua cay khi giây phút chia tay là một thỏi gôm xoá vùi kỷ niệm. Có người vỗi vã chấp nhận sự thật, có kẻ cứ giữ khư khư cái bóng vô thực. Một điều thật khó hiểu ở tình yêu.
Thi đàn của chúng ta hiện nay không ai có thể phủ nhận về mức sôi nổi và loạng choạng của nó. Thơ phong phú về số lượng, tác giả nhưng lại thiếu đi chất thơ, giá trị của thơ. Thơ viết về tình yêu vẫn là 1 đề tài thu hút các cây bút nhất. Nhưng thơ họ vẫn mang nhiều cái "bi" quá. Như 1 ngôi sao sáng hiện giữa đêm đông. Bassluck, một nhà thơ trẻ đến từ TP. HCM đã từng đưa đến một cách nhìn mới về thơ và tình yêu. Nếu với mọi người, họ thường cho rằng "biết yêu là sẽ đau". Với Bassluck thì hoàn toàn ngược lại. Ngày trước mỗi lần có dịp tâm sự với tôi, anh vẫn thường nói rằng "ta biết đau là sẽ yêu"????
Sinh ra ở vùng quê Phú Diễn- Từ Liêm- Hà Nội. Vùng trồng bưởi lớn nhất miền Bắc nên những gì thuộc về miền đất ấy đã theo anh cho tới tận bây giờ dù hiện tại anh đã phải rời xa quê hương vào nam lập nghiệp.
Không khó để nhận ra anh nếu bặt gặp trên đường với cái mũ bưởi tròn trịa xanh lét phối màu chuẩn không cần chỉnh cùng cái mặt mèo đầy những lông và ria mép, nước da vàng khè như bị xơ gan, quần ống xăn ống thả. Dù đã trở thành 1 đại "da" ngành "bì" lợn chuyên cung cấp sỉ lẻ cho các cơ sở làm nem nhưng anh vẫn chung thành với đôi dép tổ ong lê lê bước mỗi chiều. Tôi quen anh 1 cách tình cờ trong một ngày cuối thu 2009 trong buổi toạ đàm về thơ anh dưới gầm cầu Ông Lãnh. Từ đó ám ảnh về thơ Bassluk đã theo tôi cả khi vào nhà về sinh.
Có thể gọi bassluck là nhà thơ, nhà văn, nhà ngôn ngữ học, nhà dân dã học, nhà dân tộc học hay nhà bới móc học cũng được bởi các tác phẩm của anh không thiên về 1 lĩnh vực nào cả, mỗi loại hình đều có nét đặc sắc riêng (anh viết cả tạp bút, tám chuyện, thơ…). Nhưng tựu trung lại nó đã thể hiện cho con người ấy, cá tính ấy và tính rất chi nhân văn ấy. Ở bài viết này tôi chỉ xin được đề cập tới khía cạnh thơ tình.
“Một ngày em đến trong mơ
Em còn đòi wánh, làm thơ với mình"

(Bassluk- nối vòng tay tình bạn)

Ít ai trong chúng ta biết rằng Bassluk ngay từ nhỏ đã nổi tiếng với những bài thơ bới móc đầy thi vị, những bài thơ nòng nọc thả dọc cầu ao. Khi lớn lên với bon chen cuộc sống, tính cách thơ anh càng trưởng thành hơn và nó càng được người ta quan tâm khi anh bước vào đường yêu, mà mãi cho đến sau này vẫn không thể quên.
Anh đã từng có một câu chuyện tình thật đẹp, đẹp như trong 1 giấc mơ:


"Một ngày em đến trong mơ"

Bassluk đã sống với mơ ước đó suốt bao năm cùng người con gái anh yêu, cô thôn nữ Sweet Memory. Hai con người cùng quê Hà Nội vô tình gặp lại nhau ở đất Sài Thành trong 1 cuộc đập lộn, mà sau lần te tua máu me đỏ lét ấy, Nữ anh hùng Sweet dường như nằm gọn trong cả trái tim lẫn bao tử nhà thơ rồi. Họ đến với nhau và yêu nhau. Một tình yêu làm ghen tị cả giới thi sĩ. Một bên là văn (Bassluk), một bên là võ (sweet), còn gì đẹp hơn thế.
Những chiều bên Kinh Nhiêu Lộc, nàng luyện võ, chàng làm thơ, song kiếm hợp bích thối um cả vùng sông nước mới lãng mạn và đẹp làm sao:

“Em còn đòi wánh, làm thơ với mình”

Những ngày tháng yêu với ai mà không đẹp, không đáng nhớ. Từ 1 giây phút tình cờ bỡ ngỡ mà mộng trầu cau được xây lên cao vời vợi.

“Trao nhau một mối tình nồng”

Tình yêu đâu phải là thứ xa hoa, đơn giản chỉ là những lần chàng dạy nàng tập bơi

”Vui sao ngày tháng bềnh bồng bên nhau”.
(Nối vòng tay tình bạn)


Rồi số phận nghiệt ngã dần vùi chôn đi tất cả, khi nàng Sweet vô tình bỏ lại nhà thơ, bỏ lại dòng kinh ngầu đục, bỏ lại những đêm dài thơ với thẩn để đi theo chàng lãng tử đào hoa vùng sừng Châu Phi là King of Loves.



Thủ thỉ em cho anh ngàn nỗi nhớ
Thì thầm thắm đượm bao yêu thương
Ngày đó đôi ta như không thể lìa xa
Bỗng một hôm ku King hôi của lạ
Thế là em đã bỏ theo người ta

(Nối tiếp niềm vui_no limit)

Những giọt nước mắt mặn mòi đã rơi khi nhìn thấy người yêu mình tay trong tay với kẻ xa lạ dạo bên bờ sông:


”Rơi rớt đâu đây giọt lệ sầu
Tình em như gió thoảng qua đây
Hỡi cô em đứng bên kia đó
Có phải là em, người tình cũ
Mà anh mong nhớ gặp lại em.”
(Nối vòng tay tình bạn)

Từ 1 con người chân yêu tay mềm, phải đối diện với đau khổ và sự phản bội, mà đáng ghét nhất là nỗi hận khó giải quyết kia. Giá như nàng yêu 1 kẻ đẹp trai trắng bóng cỡ Taymonkhanh còn có thể hiểu được, thế mà lại đi theo thằng cha King da đen nhẻm sống ở Sa mạc kia. Ngẫm thế ai mà chẳng xót xa. Rồi 1 ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu: “báo thù”.
Chẳng hiểu điều gì đã đẩy đưa nhà thơ tội nghiệp ấy tìm đến túp lều mộng ước của tên King, và trong kia là bao nhiêu tiếng cười đùa ập vào tai. Chàng quyết định đốt nhà King of Loves:

“Giận quá giận anh sang nhà hắn
Đốt có chút mà cháy cả nguyên căn
………………………….
Cũ kỹ căn nhà tranh tôi đốt
Nhìn ku King thắm đượm một nét buồn
Nếu bít trước có ngày sẽ như thế
Thì tại sao còn dám rù vợ ông.”
(Nối tiếp niềm vui_no limit)

Cứ ngỡ rằng việc làm đó sẽ khiến thi sĩ nguôi ngoai niềm đau, nhưng trái tim đã 1 lần đau thì khó mà lành lại, Bassluk trở về sống với đơn côi. Chàng lại làm thơ nhưng thơ không còn mang niềm vui nữa mà chỉ là 1 màu của tuyệt vòng tràn ngập, của tiếc nuối xót xa dâng chiếm hết những dòng thơ.

“Tình yêu xen lẫn niềm đau
Mây về nơi ấy, anh sầu bao đêm”


(Nối vòng tay tình bạn)


Hay:

“Lòng ta sao thấy vấn vương
Một mối tình nhỏ đau thương tháng ngày
Dẫu cho quá khứ đêm này
Nhưng anh vẫn nhớ những ngày bên nhau
Hạnh phúc níu kéo chi nhau
Để mình cứ nhớ bao nhiêu kỉ niệm...”
(Nối vòng tay tình bạn)

Rồi lại tự dặn lòng mình:

“Đau thương có lẽ vì ai
Làm sao để bớt nguôi ngoai tháng ngày
Hận tình ta đã trao này
Trách cho số phận mai này chớ yêu”.


(Nối vòng tay tình bạn)

Muốn là muốn như thế, nhưng ai xui khiến được con tim, để rồi vẫn đau. Chàng mượn rượu để tiêu sầu nhưng càng sầu thêm nữa:

“Đời theo gió, là khi ta bay bổng
Có rượu rồi,ta cứ thả mặc bay
Thả hồn say, ta bay theo cơn gió
Vượt không gian, ta bay đi thật xa
Đến một nơi, ta thả hồn bay bổng
Ở nơi đó,ta bay cùng tiên tửu
Không cần ai,ta chỉ bay cùng nàng
Bay đến nơi,chỉ toàn là hạnh phúc”

(Nối tiếp niềm vui_no limit)

Để rồi vẫn khóc. Những kỷ niệm ngày xưa lại ập về như sóng triều muốn đập tan nốt hy vọng còn sót lại:

“Gặp nhau ngoảnh ngoặt làm ngơ
Làm anh đau lắm thẩn thơ đêm ngày
Người ơi có nhớ đêm dài
Trăng thanh gió mát "miệt mài" bên nhau”

(Nối tiếp niềm vui_no limit)


Ôi những đêm gió mát trăng thanh miệt mài bên nhau nay còn đâu nữa, Sweet ơi! Em ra đi mang cả mùa xuân theo xa, em bỏ lại anh với những vần thơ nặng nước mắt. Tất cả cũng bởi 1 chữ nghèo không có tiền:
“Chỉ oán nổi chẳng được lần rơi lệ
Cho nỗi sầu vương vấn mãi nơi đây
Anh ngồi đây giữa màn đêm tĩnh lặng
Ngẫm dòng đời với biết bao lợi danh
Không có anh ai sẽ bảo vệ em
Em yêu ơi hãy cố nhớ lời anh
Sống trên đời tất cả không là tiền
Em về đây, nhưng em là ai vậy?
Một người khác mà anh đã từng quen?
Cũng chỉ tại dòng đời nhiều trái ngang...”

(Nối tiếp niềm vui_no limit)

Cho đến bây giờ khi tất cả chỉ còn là quá khứ, tôi đến bên mộ người thi sĩ đa tình nhưng có ngoại hình khiêm tốn bassluk để thắp cho anh nén hương mà lòng ngậm ngùi thương tiếc. Tôi cũng đã khóc, khóc nhiều hơn khi hay tin anh đã sống những ngày cuối đời buồn tẻ nơi bờ kinh xưa trước khi trầm mình tự vẫn. Bên bờ vẫn còn 1 bài thơ đẫm lệ:


“Đi đi người cứ đi đi
Cho anh đợi nhớ tháng ngày ngóng trông
Một người đi với một người
Anh nay đã mất mất người anh yêu”

(Nối tiếp niềm vui_no limit)


Vĩnh biệt anh một nhà thơ bạc mệnh. Bassluk!!!
Về Đầu Trang Go down
pé_lì
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
pé_lì


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 38
Age : 29
Đến từ : dn
Châm ngôn sống : yêu là đau
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48865
Ngày tham gia : 15/11/2010

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeSun Jan 30, 2011 2:05 pm

ui...bùn cười ghê...mới đọc em cứ tưởng là phân tích thơ của nhà thơ nổi tiếng nào đấy...hóa ra toàn tài năng trong 4r mình...người làm thơ tài năng 1 thì người phân tích bình loạn tài năng 10...thiệt là đáng nể mà...[b]
Về Đầu Trang Go down
Taymonkhanh
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
Taymonkhanh


Tâm trạng : cool
Nam
Tổng số bài gửi : 107
Age : 31
Đến từ : Lòng mẹ
Châm ngôn sống : Đời là những cơn say
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48202
Ngày tham gia : 28/01/2011

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/10
Hài hước:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)
Nội tâm:
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Left_bar_bleue0/0LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty_bar_bleue  (0/0)

LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitimeSun Jan 30, 2011 4:07 pm

Một Entry thú vị như thế này sao các bạn không tham gia cùng nào. Biết đâu sẽ có 1 phong trào xôm tụ đấy! mại zô mại zô cheers
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))   LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :)) Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
LOạn LẠc- PhÂn TáCH- Vui LÀ ChÍnh :))
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3  Next
 Similar topics
-
» Bình loạn . phân .... tí ... ch thơ
» TOI YEU YAHOO CHAT
» Một tách trà cho nỗi buồn
» Những bài học giản dị
» Anh luôn khiến con tim em loạn nhịp!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Giải trí :: Tán chuyện-
Chuyển đến