Noel buồn anh đặt bút làm thơ
Viết về những gì làm tim anh thổn thức
Những tình cảm tận sâu trong lồng ngực
Nỗi nhớ cựa mình, anh bỗng thấy nhói đau
Anh giật mình khi khóe mắt cay cay
Và nhận thấy lòng này đang dậy sóng
Sóng xô bờ khi gió yên biển lặng
Da diết cồn cào 1 nỗi nhớ ko tên
Anh ko dịu dàng như sóng biển dịu êm
Cũng ko ồn ào như sóng xô gềnh đá
Anh ko nhẫn nại - lại vô tâm vội vã
Ngốc nghếch thế nào - em tuột khỏi tầm tay
Anh ngước mắt nhìn trời nói với những áng mây
Với gió, với trăng lòng anh bùn biết mấy
Giá như biết đc rằng em vô tâm đến vậy
Anh sẽ tự dặn lòng - ta vốn chẳng hề quen!
Tập tọe làm thơ, có j` anh chị em chém nhè nhẹ :x