Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Đồi ... Cỏ 4 Lá ...

Go down 
Tác giảThông điệp
thienthannhosh
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
thienthannhosh


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 408
Age : 29
Đến từ : Nơi mặt trời buông xuống =))
Châm ngôn sống : Don't save your smile ever when you sad. because you never know some body may be love you because of this smile...
Số lần được cám ơn : 48
Điểm : 52443
Ngày tham gia : 14/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: hEo Ú lÀ me.......
Hài hước:
Đồi ... Cỏ 4 Lá ... Left_bar_bleue7/10Đồi ... Cỏ 4 Lá ... Empty_bar_bleue  (7/10)
Nội tâm:
Đồi ... Cỏ 4 Lá ... Left_bar_bleue10/10Đồi ... Cỏ 4 Lá ... Empty_bar_bleue  (10/10)

Đồi ... Cỏ 4 Lá ... Empty
Bài gửiTiêu đề: Đồi ... Cỏ 4 Lá ...   Đồi ... Cỏ 4 Lá ... Icon_minitimeWed Jul 27, 2011 9:04 am

Những tia sáng ban mai khe khẽ chiếu vào cánh cửa, từng cơn gió ấm áp tràn làm cho tấm rèm phòng nó bay 1 cách lạ kỳ, điện thoại nó rung:

- An này!!! Mình chia tay đi.

Sửng sốt, tim nó như chết đứng. Cái mối tình mà nó đã xây dựng gần 2 năm qua và giờ đây phải chấm dứt tại đây. Là Khang, người mà nó yêu nhất, không biết phải nói gì, nước mắt nó rơi dàn dụa, nó ấp úng hỏi:

- Sao vậy anh? Em có lỗi gì sao?

-Em không có lỗi, lỗi là ở anh.

Đến lúc này nó thực sự không nín nổi tiếng nấc, nó vừa khóc vừa quát to:

- Nhưng tại vì sao, anh cho em lý do được không?

- Anh phải đi học xa, anh không tự tin vào tình cảm anh dành cho em, anh sẽ quen, quen 1 người con gái khác, mà đó không phải là em.

Khang nói với giọng bình thản làm nó thấy đau đớn tận cùng. Nó chưa biết phải nói gì hết thì Khang đã tắt máy ....

Thì ra chỉ là mơ...

Một giấc mơ mà nó đã phải chịu đựng suốt 1 năm qua, với nó chuyện đó vừa như mới xãy ra vào ngày hôm qua vậy. Khóe mắt nó rưng rưng, nó thầm nghĩ " Củng phải thôi, Khang hơn nó 1 tuổi và đã đậu kỳ thi Đại Học, còn nó, nó chỉ là 1 đứa con gái bình thường, không có điểm gì nổi bật cả, có lẽ vì thế mà lời đề nghị chia tay của Khang không lấy gì là quá ngạt nhiên với nó ". Những lúc thế này nó chỉ muốn đến đồi cỏ 4 lá. Đồi mà đem lại may mắn cho nó, lấy đi những nổi buồn trong nó.

- Hi !!! Hè vui chứ

Là Đức cậu bạn thân nhất của nó trong suốt những năm trung học và phổ thông.

- Uh, Vẫn bình thường ( Nó trả lời với giọng buồn tẽ )

- Vẫn cọc như xưa, con bé ngốc ( =,= ). Đức trêu nó.

- Không đùa, có chuyện gì không?

- Rãnh không? Đi với tớ đến nơi này?

- Không, bận rồi.

- Cậu không có cơ hội để từ chối đâu, tớ đang đứng trước cổng nhà cậu. Tớ cho cậu 5p, ra nhanh nhé.

Vẫn như xưa, thằng bạn ấy chả hề thay đổi tẹo nào cả, nói thì 5p nhưng thực chất là gần nữa tiếng đồng hồ ấy, con gái mà, nó biết làm gì được.

Đức chở nó đi vòng 1 vòng trên con đường thị trấn, trên chiếc xe đạp cũ rích của cậu ta:

- Đi đâu thế, tớ bận lắm. Có lẽ nó đang bực Đức vì chở nó lòng vòng làm nó choáng hết cả người thì phải.

- Uh, tớ đưa cậu đến 1 nơi nhé?

- Nơi nào?

- Tới rồi biết. Đức cười tươi rói, nụ cười hiền làm sao, nụ cười cho nó cảm giác bình yên và nhẹ nhỏm.

Đức chở nó lên 1 cánh đồi xanh thẳm và ngồi trên đỉnh đổi ngắm ngía mọi thứ, xung quanh nó là thảm cỏ 4 lá mà nó rất thích. Nó còn nhớ lắm, lúc còn học nó và Đức hay đến đây để tám đủ thứ chuyện với nhau.

- Cậu với Khang sao rồi? Vẫn bình thường chứ?

- Uh, Vẫn bình thường , hỳ. Đức không hề biết nó và Khang đã chia tay, vì nó biết nếu Đức biết điều đó thì Đức sẽ lại nuôi hy vọng trong mình.

- Tớ không tin.

- Tùy ...

- Hạnh kể tớ nghe hết rồi.

- Cậu biết Hạnh bà tám mà. Lúc này đâu đó trong đầu nó đang chửi con nhỏ Hạnh, con bạn thân nhất của nó.

Đức định nói gì đó nhưng rồi lại bị nó cắt ngang:

- Về thôi.

Nó đứng dậy bước đi.

- An .....

Đức nắm chặt lấy tay nó.

- Cậu sao thế? Nó hỏi Đức.

- Àk. Không sao.

Nó cười xí xóa. Nó thừa biết là Đức định nói chuyện gì với nó. Đức chở nó về, nó bước vào nhà và đi thẳng vào căn phòng của nó. Nó sắp phải đi, nó không thể ở lại nơi này được vì với nó đây là nơi đã làm cho nó phải tuyệt vọng nhất:

- Tớ xin lỗi chuyện lúc nãy. Đức pm cho nó.

- Không sao đâu. Bạn hiền ạ.

- Thực ra tớ muồn nói ..........

Không đợi Đức nói tiếp, nó liền trả lời.

- Tớ phải đi xa.

- Cậu đi đâu? Đức sửng sốt hỏi.

- Lên thành phố. Tớ sẽ học ở đó.

- Cậu ......... quyết định kỹ chưa?

- Uh.

Từng ngày cứ thế trôi đi, vậy là ngày mai nó phải đi thật rồi. Sẽ không còn những ly kem mát lạnh mà nó và Đức cùng ngồi ăn ở quảng trường nữa và đặc biệt hơn nó phải xa ngọn đồi cỏ 4 lá mà nó rất thích. Những thứ đó sẽ dần trở nên xa vời với nó:

- Mai tớ tới phụ cậu?

- Uh, 11h30p.

Nói thì phụ nhưng thưc chất Đức chỉ muốn gặp nó lần cuối mà thôi. Đức là người tốt, người bạn hiền, rất hiền với nó. Nó biết Đức thích nó lâu rồi, trước khi nó quen Khang nhưng với nó Đức chỉ có thể là bạn tốt.

Đức tới sớm 10p trước khi nó bước lên xe, 2 đứa nó tám với nhau đủ thứ chuyện. Cười chí chóe với nhau, nhưng .... nó biết ở đâu trong Đức hiện lên 1 nổi buồn sâu thẳm:

- Tớ đi. Sống tốt nha bạn hiền. Nó cười, Đức khóc, quen nhau lâu nay mà đây là lần đầu tiên nó thấy Đức khóc, mà củng có thể là lần cuối cùng ấy nhì.

- Năm cuối rồi, ráng học tốt nhé. Cánh cửa Đại Học đang chờ cậu và tớ đấy. Đức nói trong nước mắt.

Nó mỉm cười bước lên xe, tin nhắn Đức tới:

- Cánh đồi xanh thẳm, cỏ 4 lá. Hôm đó tớ muốn nói, tớ ....... iu cậu và tớ iu luôn cả ngọn đồi 4 lá mà cậu iu.

Nó lại mỉm cười lần 2 và replay lại cho Đức:

- Với tớ. Cậu mãi chỉ là người bạn tốt, Đức ạ !!! ...

Nó sẽ mãi nhớ về Đức và cả ngọn đồi 4 lá của nó và Đức, ngọn đồi đã đem lại cho nó sự may mắn. Dù đi đâu, nó vẫn mãi nhớ về mảnh đất này. Mảnh đất Phú Yên đẹp vô cùng.

Về Đầu Trang Go down
 
Đồi ... Cỏ 4 Lá ...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thư chia tay-
Chuyển đến