Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Anh không phải chốn bình yên

Go down 
Tác giảThông điệp
khietnghi
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
avatar


Nữ
Tổng số bài gửi : 156
Age : 43
Đến từ : Vietnam
Số lần được cám ơn : 8
Điểm : 54992
Ngày tham gia : 27/03/2009

Anh không phải chốn bình yên Empty
Bài gửiTiêu đề: Anh không phải chốn bình yên   Anh không phải chốn bình yên Icon_minitimeFri Mar 27, 2009 4:39 pm

Anh không đẹp, hẳn rồi. những mỹ từ mà ngưòi khách sáo nhất có thể nói cũng không nhắc đến điều đó. Mà em vốn dĩ vẫn luôn xinh đẹp, quá xinh đẹp, em mong muốn một nửa mà em lại sẽ tìm thấy phải hoàn hảo với em cũng là phải thôi.

Từ xưa tới nay chẳng ai mang tiêu chuẩn một người đàn ông điển trai ra để kén chọn làm chồng. Người ta thường nói "trai tài, gái sắc" chứ không ai nói ngược lại. Với em càng không bao giờ đặt tiêu chuẩn này làm tiêu chí chọn lựa. Thật sự em cũng chưa bao giờ đặt ra bất cứ một tiêu chuẩn nào để chọn người yêu, từ khi còn là con gái cũng vậy.

Còn bản thân khái niệm "đẹp" của em có hơi khác. Vẻ bề ngoài không là tất cả, nét "đẹp" toát ra bởi vẻ sang trọng, quý phái, học thức, dịu dàng, thùy mị... đó mới là vẻ đẹp lâu dài và thực sự cuốn hút người khác dù ở độ tuổi nào. Quyến rũ người khác bằng sự tôn trọng chứ không phải vì khuôn mặt hay thân hình đẹp để người khác phái ngắm nhìn và nghĩ ngay đến dục vọng.

Anh cũng không hào hoa, hay thực giầu có như biết bao người đàn ông thành công hay thừa hưởng được sự thành công khác. Em đáng được hưởng một cuộc sống sung túc, không phải lo lắng nhiều về kinh tế mà.

Em cũng chưa bao giờ chọn một đối tượng hào hoa, ngược lại rất sợ và muốn tránh xa những người đàn ông như thế này. Người xưa có câu "củi tre dễ nấu, chồng xấu dễ sài". Người đàn ông hào hoa ắt hẳn sẽ có nhiều phụ nữ thích, và điều gì đảm bảo người đàn ông của mình sẽ không xa ngã ... để trở thành của một hay vài người phụ nữ khác nữa? Em có thể chấp nhận mọi chuyện, tha thứ mọi vấn đề ngoại trừ chuyện không chung thủy. Vì vậy em sẽ không chọn người đàn ông hào hoa.

Người đàn ông giàu có từ chính sự thành công của họ hay thừa hưởng sự giàu có em cũng không chọn. Em không muốn bị "mua" về như một món đồ trang sức, càng không muốn bị sai khiến như một Ô Sin, em cũng không bao giờ muốn bị lệ thuộc về kinh tế. Em không muốn chỉ ngồi hưởng thụ của cải của người khác mà không làm việc, sáng tạo. Cũng không muốn cái gì cũng có sẳn để rồi phải răm rắp tuân theo những gì người ta nói mà không có chính kiến.

Anh cũng không cố chứng tỏ rằng đang yêu em thật nhiều, không biểu lộ sự mãnh liệt để nếu giả như em có không yêu anh thì cũng có chút ít cảm động. Em luôn được nằm trong nỗi nhớ của không chỉ riêng anh, và biết bao ngưòi khác đang cố -tỏ-ra-là-rất -quan-tâm-đến-em.

Em không cần một người đàn ông "chứng tỏ yêu em" hay "cố tỏ ra là rất quan tâm đến em"... em chỉ cần một tình yêu chân thành của một người thực sự yêu em đơn giản chỉ bằng trái tim, không vì bất cứ một lý do nào khác. Em cũng không tỏ ra đã đang và sẽ "yêu như chưa yêu lần nào" hay yêu một cách mãnh liệt như em đã từng yêu chỉ đơn giản bởi vì em luôn hoài nghi vào tình yêu của đàn ông và tự dặn lòng cẩn thận nếu không lại vấp ngã ... thường thì cú ngã sau luôn đau hơn cú ngã trước và em không muốn vết thương này chưa kịp lành đã có những vết thương khác chồng chất lên.

Nhưng... Bởi vì chưa bao giờ anh nghĩ rằng tình cảm mình giành cho em chỉ vì em xinh đẹp, hay nếu có, nó chỉ là chút gì thoáng qua, thật nhỏ nhoi, kiểu như vui khi có ai đó nhắc đến em kèm theo lời khen. Thời gian sẽ bào mòn dần tất cả những gì thuộc về vẻ bên ngoài, nếu tự hỏi rằng phần nào của cuộc sống dài hơn, phần trẻ trung và phần già đi, tất nhiên sẽ có ngay câu trả lời mọi người sống nhiều hơn với khoàng thời gian đã già đi, hay xấu đi rất nhiều. Anh nhìn thấy ở em những vẻ đẹp sâu trong tâm hồn, nhưng chắc chắn chính những vẻ đẹp kia đã cuốn anh vào tình yêu như một cơn gió khó cưỡng.

Đúng - vẻ đẹp của người phụ nữ được ví như những bông hoa: sớm nở tối tàn và bất cứ ai cũng không thể đi ngược lại quy luật này. Một bông hoa có sắc mà không hương sẽ làm người ta quên ngay sau khi chiêm ngưỡng. Không bao giờ em mong muốn mình là một đóa hoa không hương cả vì vậy em không ngừng nghỉ rèn luyện mình về tính cách, kiến thức, đạo đức, tâm hồn.

Nếu muốn tìm thấy sự hoà hợp anh sẽ là sự lựa chọn tốt nhất mà em có thể. Hãy tin là thế nhé.

Sự hòa hợp về cả thể xác lẫn tâm hồn luôn là điều kiện cần cho một tình yêu để có thể mang đến hệ quả "hạnh phúc". Trong tất cả mọi điều Anh nêu ở trên, đây chính là điều em cần nhất. Em luôn muốn một người đàn ông có thể thấu hiểu để có thể cảm thông và chia sẻ dù là niềm vui hay nỗi đau như có lần em viết "nhân đôi niềm vui và chia nửa nỗi buồn"

Bởi vì cuộc sống của anh do hai bàn tay anh tạo nên, những vấp ngã không bao giờ khiến anh đổ gục. Hãy tin rằng rồi anh cũng sẽ tạo nên cuộc sống không quá mệt mỏi. Vì gia đình đã và sẽ có, anh có thể làm tất cả.

Em cũng muốn một người đàn ông có nghị lực vươn lên trong mọi hoàn cảnh và luôn hướng về phía trước với niềm lạc quan vào tương lai. Người đàn ông luôn là cây cao bóng cả để em có thể dựa vào ít nhất là về mặt tinh thần, để trong những lúc khó khăn nhất vẫn có thể tiếp thêm nghị lực cùng nhau tiếp bước.

Một người đàn ông luôn hướng đến tương lai và dám đương đầu trước mọi thử thách luôn khiến em kính trọng. Một người đàn ông có trách nhiệm luôn nghĩ đến gia đình, làm tất cả vì gia đình và luôn có chí hướng xây dựng một gia đình hạnh phúc luôn là điều mong mỏi và mơ ước của em.

Bởi vì anh tin rằng yêu là cảm nhận. Và quan trọng là chúng ta đều mong tiến đến những gì bền vững. Một chút mãnh liệt tồn tại thoáng qua, hay nồng cháy trong phút chốc rốt cuộc chỉ mang lại nhiều tiếng thở dài. Để cảm xúc dẫn dắt không phải là xấu, nhưng rồi sẽ ra sao nếu cứ mãi để cảm xúc chi phối, hạnh phúc tồn tại đựoc còn bao gồm trách nhiệm, sự thấu hiểu.... và nhất là không được đốt hết những tình cảm của mình trong chốc lát rồi để nó tàn đi không giữ được. Hôm nay yêu nồng cháy, mai thấy nhàn nhạt, thêm một thời gian góp nhặt lại cháy thêm vài phút, thế nên chăng.

Yêu đúng là cảm nhận nhưng ít nhất con người ta phải cảm nhận được rằng bản thân mình đang yêu và đang được yêu. Tình yêu mỗi người mỗi khác và cách biểu hiện tình yêu của mỗi người cũng khác. Không vì sợ tình yêu sẽ mỗi ngày mỗi "nhàn nhạt" mà bắt đầu yêu đã không "nồng cháy". Nếu bắt đầu yêu đã "nhàn nhạt" thì sau này tình yêu có càng "nhàn nhạt" hơn chăng?

Hạnh phúc tồn tại đúng là còn do nhiều thứ, tình yêu chỉ là điều kiện cần, ngoài ra còn rất nhiều điều kiện đủ như anh nói: trách nhiệm, sự thấu hiểu... và biết bao thứ khác nữa. Người ta nói "tình yêu lớn thổi bùng ngọn lửa lớn" và ngược lại tình yêu nhỏ sẽ dập tắt ngọn lửa le lói. Thế phải chăng lúc mới yêu tình yêu đã không đủ lớn thì không thể chống chọi lại với bao bão tát phong ba?

Tình yêu có tồn tại và bền vững không là do hai người, tình yêu của con người ta là không có tuổi và không có giới hạn. Đâu phải tình yêu là một định lượng nào đó mà hôm nay phung phí nhiều thì ngày mai sẽ hết. Người ta chỉ có thể yêu nhiều hơn hay ít đi do chủ quan hoặc khách quan của hai chủ thể vì trăm ngàn lý do có thể lý giải và không lý giải được hoặc chỉ đơn giản là bởi vì có sự xuất hiện của người thứ ba. Vì thế không thể nói "không được đốt hết những tình cảm của mình trong chốc lát rồi để nó tàn đi không giữ được". Mà hãy đốt ngọn lửa tình để nó cháy bùng bằng ngọn lửa lớn trước đã và hãy thêm củi thường xuyên để nó cháy mãi ... cháy mãi. Như thế có phải tốt hơn cả một đời chỉ giữ một ngọn lửa le lói, rồi một ngày kia một cơn gió lớn hơn cơn gió bình thường cũng làm ngọn lửa vụt tắt ... dù có thêm củi, cũng đã muộn rồi còn cứu vãng được chăng?

Và vì anh biết rằng em, sau những cú vấp đáng sợ, rồi sẽ đi tìm một hạnh phúc thực sự bình yên . Tìm một người có thể yêu em, hiểu em, chia sẻ trọn vẹn cuộc sống với em không chỉ một năm, hai năm mà là mãi mãi. Tìm một người biết nuôi dưỡng tình yêu, biết sống vì em, vì chúng ta. Có thể em chưa nhận ra, nhưng anh sẽ là một ngưòi như vậy.

Tin đi nhé, anh sẽ là chốn bình yên.


Có lần em bảo em cần thời gian. Người ta nói thời gian có thể làm lành mọi vết thương. Thật vậy, thời gian sẽ làm người ta dần quên đi những nỗi đau trong quá khứ. Thời gian có thể làm lành mọi vết thương, nhưng không thể xóa hết được những vết sẹo. Vết thương liền sẹo đúng là không còn đau nữa nhưng người ta dù có cố quên vẫn không thể xóa bỏ hay che dấu nó. Quan trọng là Anh có chấp nhận những những vết sẹo mà em đã và đang mang không? Cóa nhẫn tâm gây thêm những vết thương mới và thời gian lại khiến nó thành sẹo nữa hay không? Một con chim từng bị trúng thương sẽ sợ hãi dù chỉ là tiếng động của chiếc lá rơi. Một người đã bị quá nhiều tổn thương bởi những nhát dao mà người ta đã không thương tâm cứa vào tim đến ứa máu sẽ rất nhạy cảm và đầy hoài nghi. Dĩ nhiên hơn bất cứ ai người từng không hạnh phúc sẽ rất trân trọng hạnh phúc, người chẳng giây phút nào bình yên sẽ thật sự cần một chốn bình yên. Và "tìm một người có thể yêu em, hiểu em, chia sẻ trọn vẹn cuộc sống với em không chỉ một năm, hai năm mà là mãi mãi" luôn là điều em mong mỏi. "Tìm một người biết nuôi dưỡng tình yêu, biết sống vì em, vì chúng ta" luôn là điều em mơ ước. Em vẫn tin, vẫn mong, vẫn chờ đợi và có lúc tưởng chừng như tuyệt vọng. Nhưng em biết dù muộn sẽ có một ngày điều giản dị nhất mà em mơ ước sẽ thành hiện thực.
Về Đầu Trang Go down
 
Anh không phải chốn bình yên
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chốn Bình Yên
» Nơi chốn bình yên
» Phải chăng đây chỉ là những lời sáo rỗng phải không anh ?
» Bình chọn Nhân vật bị chém gió tuần thứ 2 của năm mới
» Bình chọn nhân vật lên máy chém tuần 1 tháng 7

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Thông điệp tình yêu-
Chuyển đến