Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Nó.

Go down 
3 posters
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Nó.   Nó. Icon_minitimeFri Jul 30, 2010 2:38 pm

Nó lại buồn. Nó không biết tại sao nữa. Nó vừa nói gì với mẹ nó vậy? Nó không biết lúc đó trong đầu Nó đang nghĩ gì nữa. Nó cảm thấy hối hận. Ước gì Nó đã không làm như thế. Có lẽ Nó vẫn còn buồn vì Anh. Nó biết đêm ấy Anh đã nói dối Nó. Nếu Anh đang ở Nha Trang thì Anh không thể nhận được thư của Nó. Nó biết nhưng Nó không muốn hỏi Anh vì như thế Anh sẽ khó xử vì lời nói dối. Nó không muốn ép Anh vào tình thế đó. Có lẽ Anh chưa muốn Nó nói chuyện với Má thôi nên mới dối Nó là không ở nhà. Nó quyết định sẽ không hỏi Anh về chuyện này nữa. Nhưng Nó buồn lắm. Không phải Nó không tin Anh, nhưng Nó vẫn biết Anh có nhiều chuyện dối Nó. Nó không biết tại sao. Nó chỉ tự nghĩ ra hàng ngàn lí do để tha thứ cho lời nói dối của Anh. Nó đau khổ lắm. Nó rất ghét nói dối và bị nói dối. Nó nghĩ anh cũng không thích dối Nó, nhưng Anh có lí do gì đó, Anh sợ Nó buồn, Nó đau nên không nói cho nó biết sự thật? Nó lại buồn mỗi khi nghĩ tới Anh.
Đêm qua Anh lại gọi cho Nó. À không, là bạn của Anh gọi cho Nó. Anh say ư? Anh uống rượu ư? Nó lại khóc. Nó mít ướt thật. Nó lắng nghe từng lời Anh nói mà lòng đau như cắt. Mặc dù Nó không biết mình có nên tin Anh hay không nhưng lệ Nó vẫn rơi. Anh nói Anh buồn vì Nó đang đau, Anh uống vì Nó không khỏe. Anh giận mình không thể bên cạnh Nó lúc Nó đau. Nhưng Anh có biết anh như thế Nó cũng đau lắm không. Nó rất muốn mắng Anh. Chính anh mới là người không biết lo cho sức khỏe của mình. Nó đâu có muốn đau đâu, nhưng bệnh nào tha cho Nó. Còn Anh, chính Anh tự hành hạ bản thân mình và hành hạ Nó đấy chứ. Nhưng Nó không nói được, lúc đó giọng Nó bị nghẹn rồi. Hơn nữa Nó sợ Anh nghe được những lời ấy lại buồn. Anh là vậy đó, lớn rồi mà hay giận lắm, lại hay nhõng nhẽo với Nó. Nó yêu cái tính cách đó mặc dù không biết sự thật đằng sau cái đáng yêu đó là gì.
Anh có biết rằng Nó cũng rất đau đớn vì không được ở cạnh Anh không? Nó ao ước dù chỉ một lần được nhìn thấy Anh, được nắm tay Anh, ôm Anh, hôn Anh, được chăm sóc cho Anh mỗi khi Anh đi làm về, được lo lắng cho Anh khi Anh mệt mỏi…, chỉ đơn giản thế thôi, Nó muốn làm tất cả những gì có thể cho Anh, như một người vợ lo cho chồng nhưng nào được. Chỉ một mơ ước giản dị thôi mà Nó cảm thấy sao cao xa quá. Buồn thật!
Đêm trước Nó đã khóc. Đêm nay Nó cũng khóc. Chắc Anh sẽ sợ lắm và không dám gọi cho Nó nữa. Nó lại buồn. Nó cũng không dám gọi cho anh. Nó rất sợ phải nghe câu “thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”. Nó nhất định sẽ lại nghĩ lung tung cho mà xem. Sao mà Nó cứ suy nghĩ nhiều thế? Tại sao Nó không để cho đầu óc mình thanh thản như một đứa trẻ đi. Nó ao ước được vô tư như ngày trước. Nhưng Nó không hối hận vì đã biết Anh. Nó cảm thấy mình thật may mắn khi được quen Anh. Nó biết cho dù Anh chỉ đi ngang qua cuộc đời Nó, vờn lên mái tóc của Nó như một cơn gió thôi, nhưng Nó vẫn sẽ không hối hận. Nó không hiểu tại sao Nó lại yêu anh đến thế. Nó đã từ chối bao nhiêu người con trai bằng xương bằng thịt để đến với Anh…trong niềm tin và hi vọng.
Đêm qua Anh hứa trưa nay sẽ gọi cho Nó, Nó đã đợi rất lâu rồi nhưng vẫn không có gì. Nó lại buồn nữa rồi. Dường như những gì Anh nói với Nó Nó đều ghi sâu vào trong lòng, còn Anh thì không. Nhưng Nó không trách Anh. Nó lại nghĩ rằng chắc Anh bận lắm nên mới quên thôi, hoặc Anh vẫn nhớ nhưng không có thời gian thực hiện lời hứa thôi. Nó yêu Anh và Nó vẫn tin Anh. Vậy là Nó vẫn ôm nỗi buồn, nỗi nhớ về Anh.
Đã hơn 5h chiều rồi mà Anh vẫn chưa gọi cho Nó. Sáng giờ nó chẳng thể làm bài được tí nào cả. Chán quá! Sao Nó cứ nghĩ về Anh thế này. Nó rất muốn gọi cho Anh, nhưng không dám. Nó cố tìm mọi việc làm để quên anh đi, nhưng không được. Ngoài kia trời đang mưa, to lắm….Có một người đang nhớ về một người da diết!
21h rồi. Nó đã dành cả buổi chiều để làm cho Anh những món quà bất ngờ. Anh vẫn chưa gọi cho Nó. Nó có một linh cảm không tốt. Nó sợ lắm. Nó sợ mối quan hệ này không thể kéo dài lâu nữa. Nó muốn khóc, nhưng không khóc. Nó đã hứa với Anh sẽ không khóc. Nó cố nén nước mắt.
Lấy bài tập ra làm.
23h rồi mà vẫn không có một dòng tn nào của Anh. Nó buồn quá! Nó cố kìm lòng nhưng không được, Nó đã gọi cho Anh. Không ai trả lời, Nó vừa buồn vừa run. Nó đã không làm được. Nó cân nhắc 15’ rồi nhắn cho Anh 1 tin. Vẫn không có ai trả lời. Nó chán lắm, không biết làm gì cả. Nó đọc lại những dòng tin nhắn của Anh mà buồn, tin nào cũng thật vui, thật tình cảm. Nó lại ngồi một mình trong bóng tối. Cả nhà đã đi ngủ hết rồi. Nó lặng nghe tiếng ếch kêu và cảm nhận cái không khí êm ả, yên bình của nông thôn. Nó lại buồn. Nó lại nghĩ về Anh, không biết giờ Anh đang làm gì, ở đâu, có nhớ Nó hay không? Nó quyết định đi vào nhà và viết thư cho Anh. Nó viết. Từng chữ nghẹn ngào. Nó không muốn đề cập đến những chuyện không vui vì Nó không muốn mất đi hình ảnh vô tư, nhí nhảnh của Nó ngày nào, nhưng dường như khó quá. Nó lại viết cái gì thế? Buồn quá!
00h30’, Nó cũng viết xong lá thư và gói lại cẩn thận rồi, Nó còn gửi thêm 1 bức hình thật xinh. Nó biết Anh rất thích ngắm Nó trong hình, nụ cười xinh lắm, trông hồn nhiên lắm. Nó ao ước giữ được nụ cười ấy biết bao!
Anh vẫn không trả lời Nó. Nó tắt đèn và đi ngủ. Khó ngủ quá! Nó cứ suy nghĩ về Anh. Trời hôm nay lành lạnh. Đó là ngày thứ 174 từ khi Nó quen Anh.
…………………
Ngày thứ 175
Cả ngày hôm nay Nó vẫn đợi một tiếng chuông điện thoại. Đã 21h33’ rồi, vẫn vô vọng. Sáng giờ Nó đã thành công! Nó không gọi và cũng không nhắn tin cho Anh, mặc dù rất muốn. Nó buồn! Nó lại lo lắng. Chẳng lẽ thật sự chấm dứt rồi sao? Nó không muốn thế đâu. Nó muốn tập trung làm bài để quên đi Anh, quên đi sự thật tàn nhẫn rằng Anh dường như không nhớ Nó, nhưng Nó không thể tập trung được tí nào cả. Aaaaaaaaaaa……Nó muốn hét thật to, nhưng không thể. Nó không thể để bất kì ai biết được Nó đang buồn, rất buồn…vì Anh. Không thể!
22h15’
Cuối cùng Nó cũng chịu không được mà gọi cho Anh. Nghe giọng Anh vui lắm, tuy có chút buồn. Thì ra Anh không nhớ gì về lời nói hôm trước. Buồn thiệt! Nhưng không sao. Không hiểu sao Nó không thể trách Anh chuyện gì cả mặc dù trước giờ Nó rất xem trọng lời hứa và ghét những ai thất hứa. Thôi, cũng đã được nói chuyện với Anh rồi, vui rồi, hạnh phúc rồi, phải chăm chỉ làm bài rồi đi ngủ sớm mới được, không suy nghĩ lung tung nữa! Không để Anh phải lo lắng nữa nhé!
00h23’ rồi, Nó phải đi ngủ thôi, sáng mai làm bài tiếp nhé, không thì Nó sẽ thấy có lỗi với Anh lắm. Hứa rồi mà! Ngủ ngon nhé bé cưng! Chụt chụt ^_^
01h rồi, Nó vẫn đang cố vỗ về giấc ngủ. Nó lại nghĩ rất nhiều về Anh. Lại lo lắng tùm lum nữa rồi. Mệt thật! Trời đêm nay không lạnh, Nó nghe rất rõ từng tiếng muỗi vo ve…
……………………
Ngày thứ 176
Nó muốn gửi thư cho Anh lắm, nhưng hôm nay mẹ kêu đi đám dùm mẹ, lại phải làm bài, không biết có gửi được không đây. Nó nôn nóng muốn Anh đọc những dòng chữ của Nó, nhưng lại nghĩ đến thái độ của Anh lúc nhận được thư và lúc đọc thư, Nó lại lo.
Nó vẫn đang chờ tin nhắn của Anh, đây là việc mà vốn không còn xa lạ gì với Nó. Anh bận rộn. Anh tất bật. Nó cũng có công việc của mình, nhưng Nó luôn nghĩ về Anh, luôn mong chờ Anh dù chỉ một dòng tin, luôn thấp thỏm đấu tranh tư tưởng để không gọi cho Anh, không quấy rầy Anh, Còn Anh thì sao, có giống Nó không? Dường như câu trả lời là không. Chưa bao giờ. Nó lại lo. Buồn!
Cuối cùng thì Nó cũng đã gửi xong bức thư cho Anh, một cảm giác nhẹ nhõm lạ thường.


Được sửa bởi bé_lì_90 ngày Sun Aug 08, 2010 2:22 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Phạm Thành Thọ
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
Phạm Thành Thọ


Tâm trạng : shock
Nam
Tổng số bài gửi : 29
Age : 42
Đến từ : Hải Dương - Việt Nam
Châm ngôn sống : +84983844299 (gọi là biết)
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 50497
Ngày tham gia : 27/07/2010

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeFri Jul 30, 2010 5:25 pm

tem kái lâu rùi mới đc bóc tem. bài viết hay nhưng bạn nhút nhát quá he he mạnh mẽ nên bạn ơi
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeSun Aug 08, 2010 2:28 pm

……………………..
20h23’
Cuối cùng thì điều Nó mong đợi cũng đã đến, Anh vừa gọi cho Nó. Nó vui không thể diễn tả được. Nói chuyện với Anh mà Nó cười rất nhiều. Nó cố gắng cho Anh nghe lại giọng cười quen thuộc. Niềm hạnh phúc dâng tràn trong lòng Nó. Đêm nay thật đẹp làm sao!
Nhắn tin với Anh từ 22h tới gần 24h, Nó cảm nhận được niềm hạnh phúc dâng trào trên khóe mi. Một giấc ngủ thật ngon
…………………….
Ngày thứ 177!
Ngày hôm nay có một khởi đầu thật đẹp bằng cuộc gọi từ Anh. Nó hạnh phúc lắm, không nói nên lời. Hôm nay Anh đã gọi cho Nó 3 lần: sáng, trưa, tối. Hì, Nó ước sao ngày nào cũng được như thế. Chỉ cần thế thôi, Nó không mong gì hơn cả. Nó đang sống trong niềm vui và hạnh phúc đến tột cùng. Chính Anh đã mang lại cho Nó!
Trời mưa từ chiều tới 21h mới tạnh mà sao Nó thấy trời đẹp lạ, có lẽ vì lòng Nó đang vui. Lalala… Hạnh phúc là thế sao? Mong sao niềm hạnh phúc giản dị này sẽ kéo dài…tốt nhất là mãi mãi!!!
Nó lại lấy thư và hình Anh ra, xem đi xem lại nhiều lần mà không chán. 23h06’ rồi, Nó nhắn tin cho Anh khuyên Anh về sớm kẻo mệt. Nó lo cho Anh không ngủ được, cố gắng ngồi làm bài, nhưng Nó gục trên bàn vi tính lúc nào không hay, chỉ biết khi tỉnh dậy thì thấy 1 tin nhắn của Anh. Nó muốn trả lời ngay lập tức nhưng lại muốn để Anh ngủ. Anh lại say òi, không buồn, chỉ lo cho Anh thôi.
……………………..
Ngày thứ 178!
Sáng Anh nhắn tin cho Nó khá sớm. Nó cứ tưởng Anh còn đang ngủ chứ. Hix, lại cãi nhau rồi giận nhau. Anh là vậy đó, thích chọc cho Nó giận, nhưng chẳng khi nào Nó giận được. Thế mà sáng nay Nó giận thiệt, đang ăn sáng thì bỏ luôn. Nó còn định bỏ ăn trưa nữa, nhưng nghĩ lại nếu Anh biết thì sẽ giận Nó đấy. Nó phải ăn thui. Rồi nhắn tin cho Anh. “Oái, Anh còn ngủ. Ừ nhỉ, hôm nay là chủ nhật mà. Thôi để Anh ngủ xí rùi dậy ăn cũng được. Yêu anh quá!”. Anh trả lời được mấy tin rồi im bặt. Thôi bỏ đi.
Lại mưa rồi. Sáng giờ chả có tia nắng nào. Sao hôm nay trời âm u thế. Lòng Nó cũng chẳng khá hơn. Nó lại suy nghĩ vẩn vơ rồi lại lo lắng rồi. Đau đầu thật!
Nó tự hỏi tại sao người ta được cho là đi chơi chung với người yêu mà lại nói dối bạn bè nhỉ, bạn thân đấy! Khó hiểu thật. Chắc là Nó chưa được như thế nên chưa biết. Thất vọng! Nó không biết phải tin ai đây. Nó lại nghĩ tới Anh…xa xôi quá! Không biết người ta đã ngủ dậy chưa nhỉ? Không biết xíu nữa có ai nấu gì cho người ta ăn không nữa? Huhu.
14h28’. Nó gọi cho Anh nhưng không ai trả lời. Nó nghĩ chắc Anh còn ngủ nên gửi một tin nhắc Anh ăn cơm.
17h57’. Nó lại cảm thấy lo lo nên gọi cho Anh nữa. Lại không ai trả lời. Chán quá đi! Chuyện này đối với Nó không còn xa lạ gì nữa. Chẳng phải bẵng đi một thời gian Nó không gọi cho Anh là gì. Nó vừa buồn vừa giận. Nhưng hôm nay Nó nhớ dòng tin nhắn của Anh hôm trước. Anh trách Nó không nhớ Anh, trách Nó im lìm nên hôm nay Nó đã gọi. Vậy mà….huhu. Nó cảm thấy hơi ức xíu. Lo quá đi, không biết có xảy ra chuyện gì không nữa?
Anh nhắn tin. Anh nói hôm nay Anh rất bận. Vậy là…Sao Nó lại gửi cho Anh tin nhắn ấy nhỉ? Anh giận thật rồi. Anh không nhắn tin với Nó nữa. Anh chúc Nó ngủ ngon. Nó sợ lắm, mặc dù mới hơn 9h tối, Nó chưa ngủ nhưng cũng không dám nhắn hay gọi cho Anh nữa. Nó cũng muốn chúc Anh ngủ ngon. À không, Nó còn muốn gọi và năn nỉ Anh, xin lỗi Anh nữa chứ. Nhưng Nó không dám phiền Anh nữa.
Nó lại ngồi một mình trong bóng đêm. Gió hôm nay thật lạnh! Cũng đúng thôi, cả ngày hôm nay trời mưa mà. Nó cảm thấy lành lạnh nhưng vẫn không muốn vô nhà. Giọt nước mắt Nó lại rơi. Nó ân hận vì đã trách lầm Anh ư? Hay Nó buồn cho cuộc tình mộng mị? Nó không biết nữa. Không biết từ khi nào Nó lại thích ngồi một mình ngoài trời tối thế này. Yên tĩnh lắm. Nó lại suy nghĩ nhiều nữa rồi, về Anh và về Nó. Có lẽ Nó nên chấp nhận một sự thật. Đó là đừng nên trách Anh việc gì cả. Anh luôn có lí do của mình. Đừng trách sao Anh không quan tâm Nó. Đừng trách sao Anh không trả lời điện thoại, không reply tin nhắn. Đừng trách thỉnh thoảng số Anh gọi không được. Anh rất bận. Và Nó nên chấp nhận rằng niềm hạnh phúc của Nó rất mong manh. Ừ, chấp nhận đi để từ nay chỉ gởi cho Anh những dòng tin nhắn, khi Anh rãnh thì Anh reply, còn không thì thôi. Đừng gọi cho Anh vì có thể làm Anh phiền. Đúng! tốt nhất là như thế.
Giờ đây Anh đang làm gì nhỉ? Đang ngủ một giấc thật say sau một ngày mệt mỏi? Đang bực tức khi nghĩ tới sự phiền phức mà Nó mang lại cho Anh? Hay lại đang ngồi uống rượu một mình? Nó chỉ mong sao cho Anh ngủ và đừng nhớ gì đến Nó cả. Mặc dù Nó biết chắc rằng đêm nay Nó sẽ chẳng thể nào ngủ trước 2h sáng, nhưng Nó vẫn muốn Anh có một giấc thật ngon. Anh à, em yêu Anh!
22h01’. Anh nhắn “muốn thay đổi tất cả”. Nó sợ lắm, thật sự rất sợ. Người Nó run bắn cả lên. Nó bảo Anh cứ nói đi, Nó đã chuẩn bị sẵn tâm lí rồi. Đợi mãi. Hơn 30’ rồi mà vẫn không thấy Anh nhắn gì nữa cả. Nó sợ lắm. Thật sự rất sợ. Nó biết nên đối diên sự thật nhưng sao Nó vẫn sợ. Nó không làm bài mà ra ngoài ngồi nữa. Có lẽ cơn gió lạnh ngoài kia sẽ giúp Nó tỉnh táo và can đảm hơn, hoặc khi Nó khóc, mọi người trong nhà sẽ không nghe thấy. Nó lại nghĩ rất nhiều, rồi Nó khóc. Anh vẫn im lặng.
23h39’, Anh trả lời tin của Nó. Anh muốn lập gia đình. Đọc tin nhắn của Anh, Nó như chết đứng. Nó hiểu đã đến lúc Nó phải buông Anh ra. Mỗi khi mở tin nhắn của Anh lên là tim Nó lại đứng lại, Nó sợ nhưng vẫn nôn nóng chờ từng dòng tin. Đôi dép trên chân bỗng tuột xuống. Nó đã buông xuôi tất cả! Giờ đây Nó mong sao trời mưa thật to, thật to để mọi người torng nhà không nghe tiếng Nó khóc, để Nó có thể hét lên thật to với cả thế giới rằng “Anh à, em yêu Anh, yêu nhiều lắm. Đừng rời xa em!”.
Nhưng Anh lại làm Nó bất ngờ đến phát khóc, người Anh muốn cưới là Nó. Anh cầu hôn Nó. Lồng ngực Nó như muốn nổ tung. Nó phải làm sao bây giờ? Nó muốn chạy đến bên Anh, ôm Anh thật chặt và nói rằng “Em đồng ý”. Nhưng Nó nghĩ đến việc học, đến gia đình Nó. Nó không thể vì hạnh phúc cá nhân mà quên đi bổn phận của mình. Hiếu và Tình, Nó phải làm sao đây? Nó nói với Anh như thế và Anh hứa sẽ thay mẹ lo cho Nó ăn học. Nó vui lắm. Nó lại khóc nữa rồi.
Thế nhưng, niềm vui đó đã không mỉm cười với Nó. Nó biết mà. Làm sao lại có thể như thế được. Làm sao mà một người con trai lại lấy vợ về rồi để vợ đi học được?

Ngày thứ 179!
“Em lo mà học. Anh không trách em đâu. Anh xin lỗi”. Dòng tin của Anh như từng mũi dao đâm thẳng vào tim Nó. Thật sự giờ đây Nó giống như người mất hồn vậy. Nó trả lời lại Anh, sau đó lại đọc lại tin mình đã gửi. “Mình viết lung tung gì vậy trời? Ai mà hiểu cho được”. Chính Nó cũng không biết Nó đã viết gì. Nhưng tại sao thế nhỉ? Nó đã dự đoán trước trường hợp này rồi mà. Nó phải chấp nhận thôi! Nó muốn nói với Anh rằng “Hãy quên em đi! Em biết Anh đang cần lắm một người phụ nữ làm điểm tựa cho Anh mỗi đêm. Em biết Anh yêu em rất nhiều, nhiều lắm. Em biết Anh rất muốn cùng em xây dựng tổ ấm của chúng ta. Nhưng Anh à, em cũng biết em không thể bắt Anh đợi em được. Em cũng biết giờ mà mình lấy nhau thì chắc cũng có nhiều trở ngại lắm. Em biết với khả năng của Anh, Anh có thể xin gia đình em để cưới em được. Nhưng, Anh hiểu nỗi lo của em mà! Em xin lỗi! Em sẽ giữ lời hứa yêu Anh, nhưng Em không thể làm được việc bên Anh trọn đời và sinh thật nhiều con cho Anh rồi. Em xin lỗi. Và Anh không có lỗi gì cả. Tất cả đều do em. Em tin rằng sẽ có cô gái khác lo cho Anh thật chu đáo, sẽ mang cho Anh hạnh phúc. Anh sẽ quên em nhanh chóng thôi mà. Lần cuối cho em nói câu này nhé! Em yêu Anh!”
Nó bật khóc theo những suy nghĩ của mình. Anh lại im lặng. Có lẽ Anh lại lao vào công việc để quên đi chuyện này rồi. Anh à, đừng tự hành hạ bản thân mình nữa. Em sẽ đau lắm. Nó gọi cho Anh, muốn để Anh nghe giọng nói và tiếng cười của Nó, để Anh tin rằng Nó thật sự vẫn bình an. Nhưng Anh không trả lời.
Chị Nó vừa nói chuyện với Nó. Chị không la Nó, nhưng Nó khóc. Nó bỏ chạy. Nó lại ngồi một mình ở nơi quen thuộc. Từ lúc ba Nó mất đến giờ, nước mắt Nó rơi không biết bao nhiêu mà nói. Nó đã quen với việc rơi lệ rồi, nhưng lần này sao mà đau quá đỗi. Nó lại nhớ Ba. Từ ngày Ba mất, Nó cảm thấy thiếu thốn cái gì đó rất lớn lao. Nó thương Ba Nó lắm! Nó nhìn lại cuộc đời của mình. Nó thấy buồn. Nó đang cần lắm một bờ vai, một vòng tay ấm thay cho Ba Nó. Ba Nó trước đây thương Nó lắm, thương anh em Nó lắm. Nước mắt Nó lại rơi càng nhiều.
Nó cảm thấy nhói ở tim. Nó nghe đi nghe lại bài hát Anh đã hát tặng Nó hôm nào. Sao mà buồn quá! Nó nhẩm theo lời bài hát, lời bài hát Nó đã thuộc từ rất lâu, mà hai hàng lệ không ngừng tuôn. Có lẽ sẽ không một ai tin nổi một đứa con gái luôn cười nói vui vẻ, luôn mong muốn mang lại niềm vui cho mọi người như Nó lại thế này. Yếu đuối quá đi!
Nó muốn nghe giọng nói của Anh. Chỉ hơn 1 ngày không được nghe Anh nói, Nó nhớ! Nó sao vậy nè? Nó đang cố quên Anh sao lại tìm về những kỉ niệm đẹp đẽ hôm nào. Nó điên sao? Nó phải quên Anh mà!!!!!!!!
10h56’. Nó nhìn lại những bức hình của Anh, của Nó. Nụ cười của Nó khi xưa sao mà tươi tắn quá đỗi, ngây thơ quá đỗi. Nó thèm được cười như thế! Nó lại nhìn Anh, sao mà Nó yêu quá! Chỉ là hai bức ảnh thôi mà, Nó muốn nhìn thấy một con người bằng xương bằng thịc cơ, không khi nào Nó không muốn thế, nhưng Nó thường nói với Anh là không muốn nữa, để cho Anh không phải buồn. Và giờ đây, sau này liệu Nó có cơ hội đó không?
Nó quyết định quên mọi chuyện không vui từ hôm qua tới giờ,sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra. Như thế Nó sẽ dễ chịu hơn, vì Nó biết xa Anh Nó sẽ không thể nào chịu đựng được.
19h26’. Nó cố lấy hết sự can đảm để gọi cho Anh. Nó làm ra vẻ bình thường, vẫn vui vẻ, nói nhiều lắm. Bỗng Anh lại làm Nó buồn. Nó khóc. Thật là, Anh lại chọc Nó rồi. Chán nhỉ! Nó cũng không biết khi nào Anh nói đùa, khi nào nói thật nữa. Anh luôn như thế, thích chọc cho Nó buồn rồi lại nói là mình đùa. Nó thương Anh lắm. Anh không muốn Nó buồn. Anh muốn Nó hồn nhiên và vui vẻ như ngày nào. Nó sẽ cố! Nó sẽ cố làm Anh vui. Nó tin Nó sẽ làm được. Lúc nãy Nó đã làm được mà. Nó thấy thanh thản lắm. Thì ra cứ nghĩ thoáng ra một tí, đừng lo lắng nhiều quá thì sẽ thấy lòng nhẹ nhõm mà. Anh nói bị đau bao tử nữa. Ghét Anh gê, Người gì mà nhiều bệnh thế. Đã vậy lại không biết lo cho mình, còn hút thuốc uống rượu triền miên thì sao mà chịu được. Nó lại lo. Chắc Anh hay đau lắm nhỉ? Ước gì Nó có thể bên cạnh Anh để chăm sóc cho Anh mỗi khi Anh đau thôi cũng được. Nó cũng cảm thấy đau quá! Không biết làm thế nào để tốt cho Anh. Nó lại buồn rồi. Nó đã nghĩ được một cách. Sẽ yêu Anh hơn nữa, chiều chuộng Anh hơn nữa và đừng chọc Anh giận, như thế chắc là được òi. Nó cảm thấy vui. Gió đêm nay mang lại cho Nó một cảm giác thật dễ chịu nhưng lại kèm theo một nỗi buồn, một nỗi nhớ xa xăm.
Nó lại nhớ đến Anh. Chẳng biết làm sao cả. Muốn nhắn tin cho Anh lắm, để hỏi rằng Anh đã ăn cơm chưa, nhưng lại sợ Anh phiền. Thôi Nó sẽ nhắn một tin nhé!

Ngày thứ 180 (3/8)
Sáng nay Nó nhắn cho Anh một tin thật sớm, sau đó thật lâu Anh mới nhắn lại. Anh làm Nó đứng cả tim. Anh lại đùa rồi, Nó biết mà. Anh bảo tối sẽ gọi cho Nó, nhưng không lâu sau Anh đã gọi .^_^. Anh bảo nhớ Nó nên muốn nghe giọng Nó. Nó vui quá đi! Anh nói tối sẽ lại gọi.
Chiều nay đi xe máy lên rước ngoại xuống nhà chơi, gần tới nàh rồi mà lại không khỏi cơn mưa. Vậy là tình cờ Nó lại được tắm mưa. Nó nhớ lại khi xưa Nó thường tắm mưa lắm. Vui lắm! Ước gì những cơn mưa đều không mang nhiều nước mắt như những ngày vừa rồi.
21h rồi, Nó đang đợi tiếng chuông từ Anh. Nhớ Anh quá. Nó muốn gọi cho Anh mà không dám. Thôi thì đợi thêm tí nữa vậy!

Ngày thứ 181
Hôm nay Nó thật bận rộn. Sáng nay đang làm việc mà Anh gọi đó nha! Vui quá nên Nó phải ngừng tay và Nói chuyện với Anh bình thường rồi mới vào làm tiếp. Cả ngày bận rộn với mớ chén dĩa, rồi dọn dẹp nhà. Mệt thật!
19h54’
Đang ngồi một mình ở ngoài lang cang, nhớ Anh, Nó muốn nt cho Anh thì nhận được tn từ Anh. Nó vui lắm! Anh sẽ gửi tấm hình đó cho Nó, thứ mà Nó mong đợi hơn bất kì thứ quà gì khác từ Anh. Không biết khi nào Nó mới có thể được nhìn ngắm nó đây? Nôn nóng quá đi à!
Anh gọi cho Nói, hôm nay sao Anh lại cười nhiều thế nhỉ? Anh lại chọc cho Nó giận, nhưng Nó không hề giận. Sau đêm ấy Nó đã biết Anh quan trọng với Nó thế nào rồi nên Nó không muốn giận Anh nữa, vì Anh sẽ buồn lắm.
Mai Anh lại gửi quà cho Nó. Vui ghê! Thật ra mỗi khi Anh gửi quà cho Nó, Nó rất vui nhưng một phần nào không thích. Vì Nó cảm thấy Anh yêu Nó, quý Nó nên mới gửi cho Nó, nhưng Nó nhận từ Anh, Nó cảm thấy có xíu gì đó hơi “vụ lợi” thì phải. Nó là vậy đó. Nó cũng chả hiểu sao nữa. Nhưng Anh dường như thích gửi cho Nó, thế nên Nó cứ để Anh gửi. Đó là tấm lòng của Anh mà, từ chối Anh sẽ buồn lắm! Vả lại quan trọng hơn là trong lòng Nó vốn chẳng hề nghĩ đến chuyện lợi dụng gì gì đó mà. Nó vui lắm! Nó sẽ lại khoe với mẹ, với bà ngoại rằng Anh gửi cho Nó đó. Hôm nay Nó đã nói với ngoại Nó về những thứ lần trước rồi. Ngoại hỏi tới tấp về Anh luôn chứ. Chán ngoại ghê, lúc nào cũng lo cho con cháu hết á, nhất là chuyện bạn bè.
Anh lại im bặt không nhắn tin với Nó nữa. Nó quyết định sẽ không gọi cho Anh, vì Nó nghĩ Anh đang bận gì đó rồi. Không làm phiền Anh nữa! Làm tí bài tập thôi.
3 hôm nữa Anh lại đi xa rồi. Nó buồn quá, nhưng vẫn phải an ủi Anh, vì lúc này Anh cần lắm lời động viên của Nó, Nó cảm nhận thế. Vậy là một thời gian dài Nó sẽ không thể liên lạc với Anh được rồi. Nó lo lắm. Lúc đó Nó sẽ nhớ Anh lắm lắm đây, và Anh cũng vậy. Nhưng Anh phải đối diện với việc lớn hơn nhiều. Nó lo cho Anh lắm. Cầu mong cho Bà được khỏe mạnh!

Ngày thứ 182
Sáng nay Nó vẫn dậy sớm như thường ngày, rửa chén, giặt quần áo, nấu cơm xong thì gọi cho Anh, chỉ hơn 7h thôi. Nó biết Nó và Anh lại sắp xa nhau nên Nó muốn được nói với Anh nhiều hơn, cả ngày cơ. Nhưng không được, Anh phải đi làm rồi. Chia tay Anh, Nó buồn lắm nhưng biết làm sao khác đây. Đến trưa, giờ nghỉ, Nó nhắn cho Anh một tin, Anh không trả lời. Nó lại chờ đến tối. Nó nhớ Anh lắm nhưng không dám gọi. Nó biết Anh đang bận. Nó lại lấy thư Anh ra, lấy hình Anh ra xem và ngồi viết cho Anh, viết mãi viết mãi, gần 3 đôi giấy rồi. Nó sẽ lại gửi thư cho Anh, lần này kèm theo nhiều thứ lắm, cả 4 tấm hình bé bé xinh xinh nữa cơ. Nó quyết định sẽ viết trong thời gian vắng Anh, khi Anh về sẽ gửi cho Anh.
21h hơn, Nó gọi cho Anh, bên kia là tiếng Nó ghét nhất. Số anh lại không gọi được rồi. Chán nhỉ! Nó cứ nghĩ tối nay sẽ nhắn tin với Anh thật nhiều thật nhiều vào. Vậy mà….Buồn!
Thế là Nó phải xa Anh. 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày…Nó sẽ đếm cho đến khi nào Anh lại quay về bên Nó. Nó phải làm bài. Anh vẫn thường hay nhắc Nó việc này mà!
Trời mới vừa mưa xong. Hôm nay Nó vẫn chưa đóng cửa phòng. Một cơn gió thật mát làm sao! Lại sắp mưa nữa rồi!
Mưa nữa rồi, kèm theo gió lớn lắm. Tối nay nghe tiếng mưa, Nó không khóc. Có lẽ Nó đang quen dần với tâm trạng này. Nhớ Anh quá!
23h. Nó cố đi vào giấc ngủ mà không có sự vỗ về của Anh.

Ngày thứ 183
Nhớ Anh lắm! 1 ngày không Anh thật buồn chán!
Chiều nay mưa thật to, to lắm. Nó…tắm mưa. Nó nhớ lần gần đây nhất Nó tắm mưa là năm lớp 11 hay 12 gì đó. Vui thật! Đứng dưới vòi nước tuy có hơi lạnh nhưng cái cảm giác thật dễ chịu. Nước mạnh thật. Nước dội vào mặt làm Nó cảm thấy tê tê. Nó và thằng em cùng tắm. Vui lắm! Nó còn làm nước bắn vào mặt thằng em túi bụi. Có lẽ ở cái tuổi của Nó và lại là con gái mà còn tắm mưa thì chỉ có mình Nó thôi. Kệ! Ai nhìn thì nhìn, ai cười thì cười, Nó không cần biết, Nó chỉ cảm thấy thật thoải mái. Mưa tạnh rồi nhưng cái vòi nước mà Nó đang tắm vẫn còn chảy mạnh lắm. Mẹ Nó la. Nó cũng cảm thấy hơi lạnh rồi. Hai chị em chạy vào tắm lại. Đứng dưới vòi sen bây giờ thật ấm, thật thoải mái. Nó đứng thật lâu, massage toàn thân thật kĩ. Đã lâu lắm rồi Nó mới có được cái cảm giác thanh thản đến thế. Một cơn mưa thật to, đi qua cũng thật mau. Nó chợt nghĩ về bản thân, rồi sẽ có bao nhiêu người đi qua đời Nó như thế, đi vào tim Nó như thế, đem lại cho Nó một cảm giác thật dễ chịu để rồi ra đi thật nhanh. Và liệu Nó sẽ đi vào tim bao nhiêu người hay “chỉ một người và mãi mãi”?.
Tối nay Nó giúp thằng em dọn lại đống quần áo. Nó chợt nhớ đến Ba. Nhớ ánh mắt hiền từ của Ba, những lời Ba nói. Đã lâu lắm rồi, Nó cũng từng chăm chút quần áo cho ba. Giờ Nó ao ước lại được làm việc ấy, nhưng có lẽ không bao giờ còn được nữa. Nó buồn! Nó lại nhớ Anh. Không biết giờ đây Anh đang ở đâu và làm gì nhỉ? Có nhớ Nó hay không? Trưa nay Nó đã viết cho Anh vài dòng nữa. Hàng ngày Nó vẫn sẽ viết cho Anh!
Làm được một phần bài tập nữa rồi. Nó đọc lại sao mà tùm lum quá, lộn xộn quá! Có lẽ Nó sẽ phải làm lại cái phần mà Nó vốn dĩ cảm thấy thật rắc rối đây. Chán nhỉ!
22h45’. Lại một buổi tối chẳng được trò chuyện cùng Anh. Nó sẽ khó mà ngủ đây. Hôm nay Nó quyết định đi ngủ sớm. Sáng nay lại phải dậy 05h30’. Ngủ ngon Anh yêu nhé!

Ngày thứ 184
Nhớ Anh, hôm nay Nó lại viết vài dòng cho Anh. Ngày hôm nay Nó lại đau bụng. Nó cảm thấy thật trùng hợp, không Anh, đau bụng, đã là lần thứ 5 rồi Anh nhỉ? Hôm nay Nó ăn vặt thật nhiều, những ngày này Nó rất hay thèm ăn, nào là sữa đậu, nào là bánh tráng, nào là snack, nào là đậu phộng…nhiều lắm. Nó cảm thấy sợ…mập.
Buổi tối thứ 3 không Anh thật buồn chán! Nó nhớ Anh. Hôm nay có hai số lạ gọi cho Nó, Nó cứ mong sao là Anh, nhưng không. Thất vọng thật. Nhưng cũng thật ngu ngốc khi nghĩ đó là Anh, làm sao Anh có thể gọi cho Nó trong những ngày này được chứ? Buồn! Hôm nay vẫn mưa nhưng Nó không thể tắm mưa nữa. Một buổi tối không sao trôi qua thật chán. Nhớ Anh quá!

Ngày thứ 185
Hôm nay Nó lại đi ăn cưới dùm Mẹ. Trong lòng hơi buồn. Nó nghĩ tới Anh. Hôm nay đã là ngày thứ tư rồi. Vẫn chưa có tin gì từ Anh. Nó muốn gọi cho người bạn của Anh, nhưng không dám vì sợ người ta phiền. Lại mưa. Buồn thật!
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeMon Aug 09, 2010 4:18 pm

Nó nhớ Anh quá! Nó đã biết một sự thật, một sự thật về Anh mà trước đây Nó chỉ đặt một dấu chấm hỏi, hôm nay Nó đã kiểm chứng là những gì Nó nghĩ là đúng. Nó cảm thấy hơi nhói ở tim. Tại sao Anh lại gạt Nó. Nó có cảm giác như Anh đang đùa với Nó. Nó lại suy nghĩ: có lẽ Anh đang quen một người nào đó ngoài Nó. Nó lại buồn. Nó đã chuẩn bị riêng cho Anh một bài nhạc chờ, nhưng dường như Anh không muốn nghe. Đau!
Trời mưa…rồi lại tạnh…rồi lại mưa…rồi tạnh…giống như tâm trạng Nó bây giờ vậy: cứ buồn…rồi vui…lại buồn. Nó tự an ủi mình bằng hàng đống lí do vớ vẩn mà Nó có thể tự nghĩ ra để không phải khổ đau. Nó muốn nói hết sự thật về Anh mà Nó biết cho Anh nghe, nhưng Nó lại không dám. Nó sợ Anh buồn, Anh bỏ Nó. Nó rất sợ!!! Tại sao Anh lại nói dối Nó? Tại sao Anh dối Nó hết lần này tới lần khác? Nó cảm thấy mình giống như một con rối, một trò chơi để anh vui đùa. Nó buồn. Nhưng Nó lại nghĩ vì Anh không muốn Nó thất vọng, Anh muốn Nó vui nên mới thế. Nó đau. Có lẽ Anh yêu Nó thật, không muốn Nó buồn nên nói dối Nó thôi, nhưng nếu yêu Nó sao Anh lại làm thế? Nó cũng không hiểu sao nữa. Nó rối trí lắm. Đau đầu lắm!
Nó muốn nghe chính miệng Anh nói ra rằng Anh đã dối Nó. Nó muốn nghe Anh kể sự thật về mình. Lúc đó Nó sẽ thế nào nhỉ? Buồn? Thất vọng? Đau khổ? Mắng Anh? Giận Anh? Hay chia tay? Không. Có lẽ Nó sẽ vui, nhưng sẽ khóc. Đó sẽ không phải là giọt nước mắt khổ đau mà là giọt nước mắt hạnh phúc, hạnh phúc vì Anh chính là Anh, Anh không còn phải nghĩ ra nhiều lời nói dối sao cho thật hoàn hảo. Nó thấy nói dối thật mệt. Và Nó biết Anh rất mệt. Nó không muốn thế. Nó muốn Anh là con người thật của Anh cơ. Dù con người đó có xấu xa, có thế nào đi chăng nữa, Nó nghĩ Nó vẫn yêu Anh.
19h02’. Nó đã gọi cho…Anh. Nó cố gắng cười thật vui vẻ. Và Nó đã làm được. Nhưng Anh có biết Nó rất khó chịu không? Vì Nó đã lừa dối chính bản thân mình. Đau đớn lắm. Nói chuyện với Anh mà như nói với một người khác vậy. Nó không dám nói nhiều nữa mặc dù Nó rất nhớ! Đã nhiều lần Nó muốn hỏi Anh sao lại lừa dối Nó, nhưng Nó không đủ can đảm đối diện với sự thật. Nó sợ khi Anh nói ra, Nó sẽ khóc, sẽ đau, sẽ gục ngã. Sợ lắm! Và Nó đã sống trong niềm hạnh phúc mong manh này cho đến bây giờ. Nhưng, Nó thương Anh quá, Nó không muốn Anh phải mệt mỏi vì những lời nói dối đó. Đau lắm!
Lần đầu nói chuyện, Nó đã hơi ngờ ngờ. Lần thứ hai, Nó không dám tin đó là Anh. Lần thứ ba, Nó cố dối lòng rằng đó không phải là Anh. Nhưng lần này, Nó chắc chắn đó là Anh. Và Nó lại đau. Tại sao Anh lại bịa ra hàng đống chuyện chỉ để dối Nó. Nó tự hỏi Anh dối Nó có lợi ích gì? Anh đã cho Nó những gì? Giàu sang ư? Không. Địa vị ư? Cũng không. Nhưng cái Anh cho còn quý hơn gấp trăm ngàn lần ấy chứ. Đó là tình yêu, là niềm tin, là sức sống. Từ lúc quen anh, Nó đã biết thế nào là nhớ, là thương, là lo, là chờ đợi. Nó đã rất lo lắng cho Anh mỗi khi Anh nói Anh gặp rắc rối gì đó. Thậm chí đã có lần Nó có những suy nghĩ điên rồ nữa kìa.

……………
Nó lại nhớ Anh. Dường như không khi nào Nó không nhớ Anh. Nó muốn được nghe giọng nói thật của Anh quá! Buổi tối thứ tư không Anh rồi. Buồn thật. Ngoài trời tối lắm, nhưng Nó vẫn thấy vài đốm sao sáng. Nó ngước lên trời tự hỏi: Có hạt bụi nào trong mắt Em không Anh?
Nó lại nghĩ về Anh. Nó không thể nào tập trung làm bài được. Anh đã từng nói tình yêu của Nó trong sáng lắm, thánh thiện lắm, và Anh cũng từng nói tình yêu của Nó kì diệu như là câu chuyện cổ tích vậy. Nó không cần những thứ đó. Nó không muốn Anh khen ngợi gì Nó cả. Đó chỉ là những lời đầu môi. Điều Nó muốn và Nó cần là Anh hãy dùng con tim mình để cảm nhận, đón nhận tình cảm của Nó một cách chân thành. Thế là quá đủ rồi.
Hôm nay Nó thật bận rộn. Nó vẫn chưa viết dòng nào cho Anh. Nó cảm thấy tiếc. Ước gì hôm nay Nó đã gửi thư cho Anh. Nó nôn nóng muốn Anh đọc những dòng chữ của Nó, mặc dù Nó biết Anh không thích thú gì. Nghĩ tới đây Nó lại buồn.

Ngày thứ 186
Nó vẫn đang nhớ Anh da diết. Nhớ những gì ngọt ngào Anh đã nói với Nó, những gì cay đắng Anh dối Nó. Nó đau. Giờ đây, Nó chỉ muốn trách Anh, mắng Anh. Trong đầu Nó văng vẳng lời bài hát “ Tại sao lại gạt Em, Anh ơi hãy nói đi. Tại sao Anh gạt Em, Em có lỗi lầm gì. Em đây đã quá yêu, yêu Anh đến dại khờ. Tại sao? Tại sao lại như thế”. Nhưng Nó biết Nó sẽ không bao giờ hối tiếc “Phải chi ngày đó nếu biết trước kết cục này, thì Em đã không tin, không yêu ở Người. Để ngày hôm nay không phải đắng cay.”. Nó vẫn sẽ yêu Anh.
Vẫn sẽ yêu Anh cho dù bao cay đắng
Vẫn chờ người dẫu có lắm đắng cay
Nó cảm thấy xót xa. Nó cảm thấy tủi hổ. Nó chẳng có gì để khiến Anh yêu và giữ nổi Anh cả. Nó cảm thấy tủi hổ. Nó là gì chứ? Nó không giàu sang. Nó chỉ là một cô sinh viên. Nó cũng không xinh đẹp. Nó lại quê mùa. Vậy Nó lấy tư cách gì để yêu? Bao ngày qua, Nó là một kẻ van xin tình yêu chăng? Nó cảm thấy có lỗi với bản thân mình. Tình yêu không bao hàm sự thương hại. Anh là gì chứ? Chỉ là một người con trai trong vô số người con trai trên Trái Đất này. Vậy tại sao Nó lại yêu anh đến thế? Nó đã dập tắt rất nhiều trái tim chân thành để cầu xin một tình yêu ban phát? Nó tự trách bản thân mình, tại sao mình lại yếu đuối thế kia? Nó muốn quên. Quên đi những lời mật ngọt. Quên đi bao yêu dấu một thời. Quên đi những phút giây thăng hoa mà Anh ban cho Nó qua những dòng tin. Và quên cả Anh. Nó muốn chấp nhận. Chấp nhận rằng Anh đã dối Nó. Chấp nhận rằng giờ đây Anh không nhớ đến Nó. Và chấp nhận rằng…Anh chưa hề yêu Nó. Nó đau. Nhưng Nó không thể khóc. Tại sao vậy? Chẳng lẽ khi con người đã bước qua tột cùng của nỗi đau thì giọt nước mắt không thể rơi nữa? Nhưng Nó nhớ chợt câu nói “Nếu ta yêu một người mà người đó không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta không làm gì sai trái cả, tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi”. Nó sẽ không trách và vẫn sẽ yêu Anh, ít nhất đến khi Nó có đủ mạnh để vượt qua cơn bão lòng này, đủ mạnh để nói với Anh rằng: Em không còn yêu Anh. Em trả lại bình yên cho Anh đó.
Đêm qua cậu ấy đã gọi cho Nó. Tại sao trong lúc Nó cô đơn nhất, tuyệt vọng nhất thì người mang đến niềm vui cho Nó không phải là Anh. Nó buồn lắm. Nó cảm thấy có lỗi với cậu ấy. “Nếu một người nào đó yêu ta, nhưng ta không yêu lại người ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta…” Nhưng Nó không thể lại yếu mềm để rồi lại làm đau khổ ba con tim. Có lẽ Nó và cậu ấy chỉ nên dừng lại ở hai chữ “tình bạn”. “Nhưng hãy nhạ nhàng từ chối món quà mà mình không thể đáp lại. đừng nhận để không gây đau khổ”
Ngày thứ năm không Anh rồi. “Khi nào Anh sẽ quay lại với Em?”. Em vẫn yêu Anh và chờ Anh.
16h12'. Nó buồn. Nó biết Anh đã nhận ra điều gì đó. Nó biết Anh có thể không yêu Nó, nhưng Anh đang thương xót cho Nó, thương cho một trái tim bé nhỏ. Giờ đây Nó không biết phải làm thế nào nữa: mói thật với Anh rồi chia tay? Hay là mãi giấu kín nỗi òng và hạnh phúc trong đau khổ? Chẳng biết nữa. Có lẽ Nó vẫn sẽ để Anh quyết định, vì từ trước tới giờ, mối tình này đều do Anh, Anh bắt đầu và có lẽ nên do Anh kết thúc. Có tới đích hay không là tùy thuộc vào Anh. Còn Nó, vẫn chờ và vẫn hi vọng, vẫn yêu Anh như ngày nào
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeMon Aug 16, 2010 11:37 pm


Ngày thứ 187
Nó đang ngồi ở góc quen thuộc, đang chờ dòng tin của một người. Nhớ lắm! Nó nhắm mắt lại, thả hồn vào những dòng suy nghĩ đang rối tung. Một buổi sáng thật lạnh, từng làn gió thổi qua làm lạnh cả người. Da Nó đã bắt đầu xuất hiễn cái mà người ta vẫn quen gọi là “da gà”. Nhưng Nó không vào nhà vội, vì Nó cảm thấy cái lạnh da thịt vẫn chưa mạnh bằng cái lạnh trong lòng Nó. Hiện Nó đang lạnh lắm. Nó nhớ Anh. Nó cần có Anh.
23h22’
Đêm thứ 6 không Anh thật buồn! Cả ngày hôm nay Nó đã suy nghĩ rất nhiều. Có lẽ Nó không nên nghĩ thêm xíu nào nữa về những gì Anh đã nói với Nó, đã làm cho Nó, những lời chân thật hay những lời dối gian? Giờ đây Nó nhận ra tất cả những điều ấy là không quan trọng. Dù Anh nói thật hay nói dối thì cũng không ảnh hưởng gì đến tình yêu của Nó dành cho Anh. Nó vẫn thắm thiết, vẫn nồng nàn như ngày nao. Và cho dù Anh có dối Nó thì Nó vẫn tin vì Anh muốn tốt cho Nó, vì Anh yêu Nó mà thôi. Nó cảm thấy ân hận vì những gì Nó đã nghĩ về Anh. Nó làm vậy có khác nào Nó đang trách Anh vì Anh dối Nó? Nó buồn và thất vọng vì chính mình.
……………
Nó đã đi đến một quyết định mà Nó tự cho là táo bạo và liều lĩnh, đó là vẫn tin yêu và vẫn chờ ngày Anh trở lại. Sẽ không lâu nữa đâu Anh sẽ lại về với Nó mà. Nó tin Anh sẽ không bỏ Nó. Nó tin ở Anh. Tin mạnh lắm, mạnh hơn bao giờ hết! Đối với Nó yêu một người thì dễ mà quên môt người thì rất khó, và Nó biết chắc chắn rằng trong suốt cuộc đời này, Nó sẽ không khi nào và không thể nào quên Anh. Hình bóng Anh đã khắc sâu vào tim Nó; cứ giống như một vết xăm vậy, đã xăm lên người rồi thì không thể nào phá đi được. Muốn bỏ nó đi thì chỉ còn cách phá vỡ lớp da ấy và nhận thêm cho mình một vết thương còn đau hơn khi ta xăm lên người. Và bản thân Nó không muốn nhận vào tim mình một vết thương nào nữa, và càng không muốn có một vết sẹo nào cả. Vì thế Nó sẽ không quên Anh! Không bao giờ quên Anh!

Ngày thứ 188
00h41’
Dường như những suy nghĩ đó của Nó khiến lòng Nó thanh thản. Nó đã làm bài khá tốt. Nó vẫn muốn tiếp tục làm, nhưng phải đi ngủ thôi, sáng phải dậy sớm mà. “Thức khuya quá không tốt đâu”, Nó vẫn thường nhắc nhở Anh như thế và Anh vẫn thường kêu Nó đi ngủ sớm mà. Nhớ Anh quá đi. Mai Nó sẽ lại viết vài dòng cho Anh, mấy ngày rồi bận quá không viết được. Nhìn ra ngoài khung cửa sổ, Nó thầm nghĩ “Chờ thư em, Anh nhé!”
01h20’
Sao Nó vẫn chưa chợp mắt được nhỉ? Dường như Nó không muốn ngủ. Nó muốn đếm từng giây, từng phút trôi qua khi Nó không Anh. Thật dài! Thật dài! Nó vẫn muốn thời gian trôi chậm đấy chứ, để Nó có thể làm bài tốt hơn, nhưng Nó vẫn mong sớm đến ngày Anh trở về hơn. Cố mà vỗ giấc ngủ nhé! Chắc giờ đây Anh đã ngủ rồi. “Good night! Hôn Anh”
Hôm nay Nó thấy Mẹ khóc trong lúc đang ăn cơm tối. Mẹ ăn chỉ một mình thôi. Nó hiểu vì sao Mẹ khóc. Mẹ nhớ Ba. Những món ăn hôm nay Nó làm là những món Ba vẫn thích ăn mà. Nó biết Mẹ nhớ Ba, mỗi lần ăn mốn gì Ba thích Mẹ đều nhắc cả. Hôm nay chắc Mẹ nhớ lắm, buồn lắm nên không kìm được nước mắt. Nó không biết làm hì cả. Không biết phải an ủi Mẹ Nó thế nào cả, chỉ biết để bà khóc thật thoải mái mà thôi. Nó chợt nghĩ đến Anh. Nó cũng đã khóc vì Anh nhiều lắm, nhưng Nó và Anh vẫn chưa có cái gì gọi là…với nhau. Nó buồn. Không biết khi nao Anh về nhỉ?
20h10’
Cuối cùng thì điều Nó mong đợi mấy ngày nay cũng đến. Anh gọi cho Nó. Nó vui sướng không thể diễn tả nên lời. Nó muốn nói vối Anh nào là Em nhớ Anh, Em yêu Anh, nào là Anh có nhớ Em không? Anh có khỏe không? Và nhiều nhiều lắm. Nhưng chưa nói được gì thì Anh đã trách Nó. Không khí mới nặng nề làm sao. Nó buồn! Trong lòng rối bời. Chỉ tại những suy nghĩ vẩn vơ của Nó mà làm Anh buồn, Anh giận. Nó lại trách mình. Nó cố giải thích với Anh nhưng Anh không chịu nghe. Nó bật khóc, khóc thật nhiều.
Cả ngày hôm nay trời cứ mưa mãi, mưa rả rích thôi, không to lắm, nhưng tối nay chỉ có những giọt nước mắt của một người con gái rơi…vẫn vì người ấy. Nó không biết Anh lại giận như thế. Nó biết giờ đây Nó có nói ngàn câu xin lỗi cũng không có ích gì. Nó không muốn khóc, nhưng nỗi nhớ nhung Anh chưa kịp bộc ra thì lại bị đè bẹp xuống khiến lệ Nó cứ tuôn mãi. Nó khóc day lắm. Nó thật không muốn khóc. Nó muốn là một cô gái vui tươi, ngây thơ trước mắt Anh cơ. Nó càng không muốn dùng nước mắt để mong Anh tha lỗi. Nhưng, Anh đáng yêu lắm. Anh đã không còn giận Nó nữa. Anh chọc cho Nó cười kìa. Ban đầu Nó cười gượng nhưng sau đó là những cái cười giòn tan trong niềm hạnh phúc. Thật sự Nó vui lắm.
- T ơi!
- Dạ.
- Anh yêu em. Yêu nhiều lắm!
Có lẽ Anh không thể tưởng tượng được Nó hạnh phúc đến mức nào đâu. Lồng ngực Nó như muốn vỡ tung ra thành từng mảnh. Nó muốn thời gian dừng lại ở lời nói “Anh yêu Em” ngọt ngào ấy.
Anh lại đau đầu. Có lẽ Nó đã nói gì đó làm Anh buồn. Nó lại tự trách mình. Sao mình lại như thế? Sao mình cứ mãi làm Anh buồn như thế? Nó thừa biết là Anh buồn một còn Nó thì buồn mười, vậy mà vẫn không cẩn thận trong lời ăn tiếng nói gì cả. Trời hôm nay tối lắm!
23h45’
Không biết giờ này Anh đã ngủ chưa nhỉ? Nó lo cho Anh lắm. Ước gì Nó được bên cạnh Anh để chăm sóc cho Anh nhỉ! Dạo này Nó cũng hay đau đầu lắm, vì thế Nó hỉu cái cảm giác ấy. Nó ước…Nó ước…

Ngày thứ 189
00h45’
Có lẽ Anh đã ngủ. Nó phải làm bài thôi. Ngủ ngon my soul!
……………………..
Hôm nay mọi chuyện lại trở về quỹ đạo cũ của nó rồi. Anh và Nó vẫn nhắn tin cho nhau. Qua những tin nhắn đó, Nó buồn, Nó lo, nhưng hình như cái cảm xúc cao nhất là vui và hạnh phúc. Nó lại có thể mỉm cười và bớt cáo gắt với mọi người, với bản thân mình.
13h23’
Tin nhắn này của Anh thật sự làm Nó buồn, mà không, đúng hơn là tủi thân. Anh có thể vì một lời mời của vài người bạn mà đi chơi xa như thế, lâu như thế. Nhưng Anh không thể vào đây thăm người mình yêu một lần sao? Anh có biết Nó mong chờ giây phút được nhìn thấy Anh, được chạm vào Anh thế nào không. Vậy mà tất cả mong mỏi của Nó đã kéo dài hơn 6 tháng rồi. Tất cả giờ đã trở thành mơ ước. Thật sự Nó tủi lắm nhưng không dám nói ra. Nó tôn trọng quyết định và suy nghĩ của Anh. Và Nó càng không muốn đòi hỏi ở Anh thứ gì cả, kể cả tình cảm dành cho Nó.
18h50’
Mỗi khi nhận tin nhắn của Anh, Nó vui lắm. Nhưng nhắn tin với Anh mệt thật. Nó không hiểu Anh làm gì mà Nó phải mất hàng giờ chỉ để chờ vài dòng tin. Dường như Anh bận lắm. Đó là lí do Nó đã ít chủ động nhắn tin cho Anh. Nó tưởng tượng ra khi Anh nhận được tin nhắn của Nó và không tha thiết trả lời lại hay không có thời gian trả lời. Anh để Nó phải chờ. Vậy mà lúc trưa Anh lại trách Nó chứ. Nó chỉ buồn thôi chứ chẳng dám trách Anh tí nào cả. Nó hiểu mà.
“Anh không biết ngày mai sẽ đi về đâu, nhưng tình yêu của Anh mãi dành riêng em thôi, mãi mãi là như thế”. Dòng chữ ấy lại hiện lên trong đầu Nó. Nó tin Anh vì Nó yêu Anh.

Ngày thứ 190
02h02’
Nó vẫn chưa ngủ, mới làm được một phần bài nữa. Nó tự hỏi Anh đang làm gì nhỉ?
Tiếng nhạc Nó mở đã ác đi tiếng ếch nháy của buổi tối hôm nay.
Phải đi ngủ thôi, sáng lại dậy sớm mà! Ngủ ngon Anh nhé! Chuk
Bên ngoài khung cửa là một màn đêm bao la không một ánh sao buồn. Bên trong là một tâm hồn bé nhỏ khao khát yêu thương.
Cả ngày hôm nay Nó vẫn được nhắn tin với Anh, nhưng đằng sau những dòng tin không còn là những niềm vui và nụ cười nữa mà là những lo âu, những suy nghĩ của Nó. Nó lại đau đầu rồi. Không hiểu sao dạo này Nó hay bị đau đầu lắm, đến nổi thằng em của Nó phải kêu lên sao mà chị đau đầu hoài vậy? Nó cũng chẳng biết sao nữa.
Dường như Anh đang giân Nó. Anh nhắn tin một cách lạnh lùng và rồi im bặt. Nó chờ…hơn 1 tiếng đồng hồ rồi mà Anh không reply. Nó gọi cho Anh. Bên kia là những âm thanh ồn ào của những người con trai đang nói chuyện. Giọng Anh hôm nay cũng lạnh lùng lắm. Một cảm giác bất an chợt dâng lên trong lòng Nó. Nó sợ.
22h49’
Nó lại gọi cho Anh, vẫn những tiếng nói đó. Nó buồn. Nó buồn vì dường như Anh đang buồn Nó lắm. Nó không biết mình đã làm gì khiến Anh buồn nữa.
23h26’
Nó gửi cho Anh một tin, nhưng Anh không reply
23h55’ rồi. Nó vẫn chờ.
Xung quanh mỗi người chúng ta lúc nào cũng có rất nhiều yếu tố tác động vào làm ta vui, ta buồn, ta đau, ta hạnh phúc…Và với mỗi con người đều có mỗi cách ứng phó và cách suy nghĩ khác nhau. Nó nghĩ nhiều lắm. Nhưng đôi khi những dòng suy nghĩ đó không thể nói thành lời. Nó chẳng biết phải nói ra làm sao nữa. Hôm qua Anh đã bắt Nó nói, và Nó đã nói. Còn hôm nay nếu Anh bắt Nó nói ra những suy nghĩ của mình nữa, có lẽ Nó sẽ khóc mất. Thật ra, những nghĩ suy trong đều, những thắc mắc không có lời giải chính xác, khi được nói ra sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn. Còn Nó cứ để mãi trong lòng, rồi ngày càng có nhiều suy nghĩ khiến Nó cảm thấy mệt mỏi, đau điếng. Nó mệt. Nhưng Nó vẫn muốn cố theo đuổi, vì tình yêu của mình. Nó sẽ không bỏ cuộc. Nó biết chắc chắn bây giờ Nó sẽ không bỏ cuộc. Nó là một đứa con gái lì lợm mà. Nó có thể chấp nhận đau khổ cho riêng mình, chỉ mong người mình yêu thương được vui vẻ. Nó mong sao mình sẽ mang lại niềm vui và hạnh phúc cho những người xung quanh, cho chính Anh. Nó sợ làm Anh buồn lắm. Và dường như bây giờ Nó đang phải đối mặt với nỗi sợ đó. Nó biết làm sao đây?
Vầng trăng đêm nay mang hình lưỡi liềm, nhưng giờ này Nó đã không còn nữa. Bầu trời một màu tối đen. Và dường như trong lòng của Nó bây giờ cũng chỉ có mỗi màu u ám ấy.
Nó đang nghe nhạc, những bài hát thật buồn:
Làm sao sống khi bên Em thiếu vắng Anh, để đêm đông cô đơn thôi không lạnh lùng?
Làm sao sống khi bên Em đã không còn được sưởi ấm?
Với Em, Anh là tất cả.
Ngày xưa ấy ta bên nhau nay bỗng xa, bước chân Anh đã ra đi không một lời.
Tình đã trao Anh hôm nay và cũng là mãi mãi, hỡi Anh, hỡi người dấu yêu!
Làm sao có thể sống khi đời Em không còn Anh?
Làm sao có thể sống khi chẳng nghe Anh nói cười?
Làm sao có thể quên tình Anh trong trái tim?
Làm sao vượt qua người yêu hỡi?
Làm sao có thể sống khi mùa đông đang về đây?
Nhiều đêm Em thầm mong hình bóng Anh quay trở về.
Người ơi xin đừng quên kỉ niệm hai chúng ta!
Tình yêu Em chỉ trao cho Người.”
Nó tự hỏi: Liệu mình có như cô gái trong bài hát ấy không? Tại sao mình lại có một cảm giác nhoi nhói ở tim khi nghe nó? Và rồi, liệu chàng trai ấy có quay về bên cô gái không? Hai người họ có đi đến đích của một tình yêu không?
Suy tư một mình, nếu tắt nhạc đi thì thật yên tĩnh. Đêm nào cũng như thế. Nó cũng ngồi một mình…nhớ về Anh và…buồn.

Ngày thứ 191
00h23’
Nó vẫn ngồi một mình trong bóng tối và nhớ về Anh. Lại đau đầu rồi!
00h51’
Nó cảm thấy đói quá, và mỏi lưng ghê gớm. Mắt Nó ríu cả lại rồi, nhưng Nó đang cố gõ cho xong những tin nhắn Anh gửi cho Nó.
00h11’
Sắp xong rồi, nhưng Nó phải đi ngủ thôi. Good 9, my blue rose!
Cả ngày hôm nay, cho đến giờ là 23h41’ rồi, Nó đã gửi cho Anh 5 tin, nhưng Anh trả lời được 1 tin. Là thế đó. Nó buồn. Không nhắn thì Anh trách mình không nhớ Anh, nhắn thì không ai trả lời. Tủi thật!
Nó cảm thấy khoảng cách giữa Anh và Nó dường như đang xa dần…xa dần. Nó lại lo, lo lắm. Nó sợ mất Anh.
Vậy là Anh lại quên những gì đã hứa với Nó. Dường như Anh không hề nhớ những gì đã nói, kể cả việc sẽ nhắn tin vào buổi tối. Nó cảm thấy cô đơn. Buồn bã. Dường như Anh đang cố rời xa Nó. Nó không hiểu cớ vì sao, chỉ thấy lòng buồn thật buồn, lo thật lo.
Anh nói Anh buồn vì xa Nó. Nó cảm thấy hơi nhói. Khoảng cách đó dường như chỉ là một cái cớ. Chẳng lẽ một người như Anh lại chịu thua cái khoảng cách địa lý ấy ư? Không.Nó không tin, trừ khi con người không muốn. Bấy nhiêu km chẳng là gì cả nếu hai trái tim cùng chung nhịp đập. Nó lại đau hơn một chút.
Nó mệt. Nó đã nằm ngủ quên bên ngoài hết cả 1 tiếng rồi. Nó tỉnh dậy trong sự hốt hoảng. Nó lại càng sợ. Dường như Nó vừa mơ thấy ác mộng. Người Nó run run. Nó lại sợ mất Anh. Trời đêm nay lạnh lắm, giống như có sương vậy. Không biết Anh đang làm gì nhỉ? Tại sao không trả lời tin nhắn của Nó? Anh đã nghỉ chưa hay còn vui say với bạn bè? Nó lo lắm. Sức khỏe của Anh không được tốt mấy, vậy mà cứ rượu với chè, café. Ước gì Nó được bên cạnh nhắc nhở, chăm sóc cho Anh nhỉ? Nhưng Nó lại trách mình. Nó là một đứa bất hiếu. Nó đã bao giờ ao ước được chăm sóc cho Ba nó chưa? Khi đi xa đã bao giờ Nó nhớ về Ba, về Mẹ? Dường như đối với một đứa con gái như Nó, chữ Tình đã đè lấp đi chứ Hiếu. Nó lại nhớ về Ba. Nó muốn khóc quá đi!

Ngày thứ 192
00h25’
Nó lại gửi cho Anh một tin. Nó đã cân nhắc rất kĩ rồi mới gửi. Giọt nước mắt Nó tuôn rơi. Vì sao vậy? Đọc dòng tin Nó gửi cho Anh, Nó khóc. Còn Anh, khi đọc được sẽ như thế nào?
01h01’
Nó không làm bài nữa. Nó đang cố gõ cho xong những tin Anh đã gửi. Nó muốn lưu giữ lại mãi mãi…mãi mãi
01h26’
Cuối cùng thì cũng xong. Thật sự Nó vui lắm. Nhưng Nó lại có cảm giác bất an. Đọc lại những dòng tin và rồi suy nghĩ…Nó không hi vọng là như thế. Lại buồn. Lại đau.
Tình cờ lời bài hát này vang lên làm Nó sợ “Ngày xưa ta quen nhau trên net, em nói đời em nhiều đớn đau. Tin em tôi hứa sẽ yêu em trọn đời…ngờ đâu lời em là gian dối…Để giờ đây riêng mình tôi ngồi ôm bao xót xa khi trót lỡ yêu mình em…Dùng tình yêu như mồi câu làm tim tôi đớn đau…Phải chăng em đã vui cùng ai khi thấy tôi đớn đau vì yêu em”. Đó là lời của một người con trai. Nhưng có lẽ đối với con gái, trường hợp đó không khó để xảy ra. Nó lại đau. Đối với Nó, Anh còn quá nhiều bí ẩn không cho Nó biết. Anh yêu Nó sao? Nó không hi vọng câu trả lời là “không”, nhưng cũng không dám mơ là “có”.
01h40’
Nó phải đi ngủ thôi. Không thể cứ ngồi đây mà nghĩ, mà lo nữa. Chỉ khoảng 1 tiếng rưỡi nữa thôi là Mẹ nó sẽ thức dậy. Mẹ mà thấy Nó ngồi thế này chắc Mẹ nó tức điên lên mất. Thôi thì mọi chuyện hãy để thời gian quyết định. Nó vẫn như cô gái ấy:
Còn yêu anh nên trong tim mãi giá băng
Người tình nỡ quay lưng lừa dối em
Đâu phải trò đùa vì lỡ yêu anh mất rồi
Chẳng phải nói quên đi là quên được hỡi anh.

Một lần yêu ai sao ta thật khó quên
Cuộc đời vẫn chưa quên câu dối gian
Rồi từng giọt nước mắt là từng ngày thức trắng
Sao trong lòng em mãi như còn đắng cay.

Còn yêu anh nên em vấn vương trong em lòng luôn khắc sâu
Và từng đêm em thức trắng vẫn gọi thầm anh trong xót xa
Vì lòng này hờn trách vì sao anh dối lừa
Cho từng ngày giọt nước mắt rơi quanh đời em.

Còn yêu anh nên tim vẫn đau đau từng giây khi ko có anh
Trong lòng em vẫn mãi in hình anh yêu anh đắm say
Cho dù anh đã có bao nhiêu lỗi lầm
Trọn cuộc đời này em chỉ yêu riêng anh mà thôi.
vẫn sẽ yêu Anh.
....................
Hôm nay Anh đã giữ lời hứa là nhắn tin vào lúc trưa. Nhưng…Anh lại quên vào buổi tối. Nó cảm thấy khó chịu. Nhưng thôi, đã bảo là sẽ không đòi hỏi gì mà. Hôm nay Nó cảm thấy mệt. Mệt lắm Có lẽ những ngày qua đã làm Nó suy kiệt. Nó cần phải nghỉ sớm thôi
22h55’
Ngủ ngon nhé, my blue rose. Sáng mai Nó vẫn sẽ gửi tin cho Anh như những gì Nó đã hứa.

Ngày thứ 193
Từ sáng Nó đã vắng Anh. Nó thấy cô đơn. Buồn. Nó vẫn chờ chựt một tiếng chuông như con mèo đói chờ chủ sơ hở mà ăn vụn vậy. Nhớ Anh!
20h38’
Anh gọi cho Nó rồi. Vui quá đi! Đã lâu rồi Nó không nhận được cuộc gọi nào từ Anh. Tối nay Nó vui lắm, Hạnh phúc lắm! Anh đã hát cho Nó nghe không những một bài mà là hai bài. Anh nói rất nhiều...nhiều...lời yêu thương. Nó im lặng nghe Anh nói. Anh làm Nó nhiều phen khiếp vía nữa chư, con tim như muốn rớt ra ngoài, nhiều lần giọt nước mắt cứ chực ở khóe mắt để trào ra. Anh là vậy đó, vui tính nhưng cũng rất nồng nàn.
Nó hỏi Anh “Anh có biết giờ Em muốn gì không?” Không ngờ cả hai lần Anh đều trả lời đúng. Ngạc nhiên quá! Anh hiểu Nó còn hơn Nó hiểu mình nữa. Anh thì nói Nó hiểu Anh hơn cả Ba Má nhưng Nó thấy không phải vậy. Nó muốn hiểu Anh hơn nữa, biết nhiều về Anh hơn nữa...khi có thể thôi. Nói chuyện với Anh gần 1 tiếng mà hem mệt, chỉ tội cho Anh đứng ngoài mưa mà nói. Tội Anh quá! Cảm động quá!
Nó chợt nhận thấy hạnh phúc đang ở cạnh Nó rồi...gần lắm. Nó muốn giữ mãi cái đêm hôm nay, đêm thứ 193.
Anh hứa trưa mai sẽ gọi. Nó sẽ chờ Anh, như một đứa trẻ chờ mẹ đi chợ về mua quà cho Nó. Ôi, Nó thấy yêu đời hơn rồi. Nó phải cố gắng làm bài thôi.
23h25’
Ngủ ngoan Anh nhé! Em yêu Anh...yêu rất thật!!!
Anh đã tặng riêng cho Nó một bài hát, rất buồn, nhưng là nỗi lòng và chất chứa sự yêu thương, là cả trái tim Anh. Giờ đây, Nó cũng tặng Anh một bài hát buồn, nhưng đằng sau cũng là trái tim của Nó...chân thành lắm!


Đêm nay cô đơn em nhớ anh
Nhớ đến xót xa , đến nghẹn ngào.
Đêm nay không trăng , không ánh sao
Chỉ có lá khô xạc xào thay.


Nơi kia xa xôi anh có hay ?
Những nỗi nhớ thương cứ dâng đầy
Tay em đang mong hơi ấm xưa
Bờ vai em đang không có nơi tựa vào.


Khu vườn xưa vẫn thế, thế nhưng sao anh chẳng về
Để đêm mùa đông , không có anh lạnh biết bao nhiêu.
Con đường xưa vẫn thế , vẫn mong anh quay trở về.
Bước đi bên nhau như lúc ban đầu.


Đôi lần em muốn khóc để cho vơi đi nỗi sầu.
Lá thư từ anh , em ngóng trông nào thấy nơi đâu.
Nhưng rồi em cố gắng , để tim thôi không yếu mềm.
Bởi em luôn tin , anh sẽ quay về.


Em luôn mong ngày mai , lại thấy anh khi bình minh
Tuy mỗi ngày trôi qua mà em ,đều không thấy.
Nhưng nơi con đường quen , dù nắng mưa vẫn còn em.
... chờ anh ... chờ anh ...

Em cũng sẽ chờ Anh, Anh nhé!


Được sửa bởi bé_lì_90 ngày Sun Aug 22, 2010 9:17 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeTue Aug 17, 2010 9:18 pm

Ngày thứ 194

Đêm qua Nó mệt quá nên sáng nay đã thất hứa. Nó không nhắn tin cho Anh mà chính tin nhắn của Anh đã gọi Nó dậy. Mở mắt ra thấy tin nhắn của Anh, Nó vui lắm. Cực vui. 6h48'
Hôm nay Anh gọi cho Nó nhiều hơn. Nó cảm thấy hạnh phúc lắm! Nó đã gửi cho Anh rồi. Nó đi trong niềm phấn khởi. Đi trong mưa không dù, không nón, vậy mà Nó vẫn thấy vui và ấm áp.
20h25'
Tắm xong rồi. Nó liền gọi cho Anh. Mới nói chuyện với Anh không đầy một tiếng trước mà Nó lại nhớ Anh rồi. Ôi, sao mà yêu thế!
Anh lại thích chọc Nó. Nó hơi buồn. Nó đã dập máy một lần để Anh gọi lại rồi Anh lại dập máy. Kể cũng tức cười thật. Dẫu Nó biết mình sẽ chẳng giận Anh được lâu vậy mà vẫn làm thế để rồi chính Nó lại là người xuống nước mà năn nỉ. Nhưng Nó vẫn vui...vì được nghe giọng nói Anh hằng ngày. Thế cũng đủ rồi.
Ôi, con bé nói chuyện dễ thương quá đi. Yêu quá cơ! Con bé cũng mắc cỡ gớm và nũng nịu nữa. Nó nũng nụ với Anh như Anh nũng với Nó vậy. Nó vui. Nó cảm thấy hạnh phúc. Nó ước ao mai này Nó cũng sẽ có một mái ấm như thế. Nó ước soa lúc này Nó đang ở cạnh Anh và con bé. Nó muốn được gặp Anh, gặp bé, được ôm Anh và ôm bé vào lòng, hôn Anh, hôn bé...Nó muốn nhiều lắm.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeWed Aug 18, 2010 8:31 pm

Ngày thứ 195
Một ngày trôi qua thật nhanh quá. Nó định hôm nay sẽ cố gắng làm bài thật nhiều nhưng đến giờ vẫn chưa làm được gì cả. Chả là sáng chị Nó rủ đi chugn với chị, nếu không đi sợ chị buồn nên Nó đi. Thế là mất tong gần cả ngày. Chiều lại mê phim mà chưa làm bài. Chán nhỉ
Trưa nay nhắn tin Với Anh được xíu cho đỡ nhớ thôi.
20h19'
Anh lại đau rồi. Lo quá đi. Không biết làm sao cả. Nó lo cứ như có lửa trong lòng vậy. không biết làm gì hơn ngoại trừ kêu Anh ráng mà ăn uống vào. Huhu. Nó muốn ở bên Anh và chăm sóc cho Anh quá đi.
Đêm buồn. Nhớ Anh. Yêu Anh.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeThu Aug 19, 2010 12:55 am

21h47'
Chị Nó nhắn tin bảo tối nay không về. Vậy là Nó phải ngủ một mình rồi. Ôi sao mà buồn quá! Nó vẫn đang nghe bài "Nơi đây em vẫn chờ". Nó thấy lời bài hát mới giống tâm trạng Nó lúc này quá. Nó cô đơn. Nó lạnh. Nó muốn...bên cạnh Anh. Nó Đang nhắn tin với Anh đấy nhưng vẫn không thể nào xoa dịu nỗi trống vắng. Đúng là Nó muốn khóc thật. Đúng là Nó mong thư Anh thật. Và đúng là Nó luôn tin ở Anh. Cả bài hát thật chẳng có gì khác với tâm trạng Nó lúc này. Nó muốn nằm trong vòng tay Anh, muốn được Anh sưởi ấm. Nó khát khao đến cháy bỏng cái cảm giác ấy. Đêm nay sẽ trôi qua thế nào đây. Chắc chắn sẽ dài lắm!
Đang bị một người lạ làm phiền. Người ấy hỏi Nó rất nhiều vấn đề, rồi lại bặt ép Nó cứ như là Nó đang phải đứng bảo vệ quan điểm của mình vậy. Người ta làm Nó phát run với những câu bắt ép khó trả lời. Nhưng cuối cùng cũng tha cho Nó. Mệt
23h07'
Tự dưng Anh nhắn tin hỏi Nó ngủ chưa. Vui quá! Nó vốn muốn được trò chuyện với Anh mỗi đêm mà. Anh lại chọc tức Nó. Lần nào cũng thế. Nhưng xem ra Anh đã khỏe nhiều rồi đấy.


Ngày thứ 196
00h54'
Mệt rồi. Anh lại ngủ quên rồi. Ghét Anh quá, nhưng yêu Anh nhiều hơn. Nó đang phân vân không biết nên đi ngủ hay làm bài tiếp đây. Ngủ ngon nhé Anh!
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeFri Aug 20, 2010 8:14 am

Nó sẽ nhớ cái ngày này. Nó cảm thấy ấm áp lạ thường. Anh nhõng nhẽo với Nó nhiều lắm. Cả ba buổi sáng, trưa, chiều, Nó đều được nhắn tin với Anh, buổi tối lại càng vui hơn nữa. Lâu rồi không chat với Anh. Ôi, niềm hạnh phúc không sao diễn tả được! Nó không mong sao ngày hôm nay sẽ còn gặp lại, Nó chỉ ước ao niềm hạnh phúc này duy trì mãi mãi.
Nó lại hỏi Anh những câu hỏi vu vơ rồi đưa ra lời đáp. Nó biết Anh sẽ buồn, nhưng Nó vẫn muốn nói cảm xúc của mình cho Anh biết. Nó nghĩ đã yêu nhau thì nên nói ra để cả hai hiểu về nhau hơn và yêu nhau hơn.
Một ngày thật đẹp. Một buổi tối thật trong. Hai trái tim đang hướng về nhau. iii

Ngày thứ 197
Từ lúc Nó ở Sài gòn thì không còn dậy sớm nữa.
06h55'
Anh đã nhắn tin cho Nó đấy. Nó bừng tỉnh giấc và không quên gửi lại cho Anh một tin. Nó vẫn nhớ lời hứa và làm theo đấy chứ, chỉ là hơi muộn hơn dạo trước thôi.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeFri Aug 20, 2010 4:52 pm

9h23'
Anh lại nhắn tin cho Nó. Anh nói đang làm mà nhớ Nó nên nhắn tin. Nó vui lắm.
11h38'
Anh lại nhắn tin cho Nó. Nó mới vừa nấu cơm xong như cũng đồng ý ăn cùng Anh
15h29'
Anh lại nhắn tin. Mội khi nận được tin của Anh Nó đều cảm thấy vui và hạnh phúc. Nó trả lời tin Anh thật nhanh để Anh không phải đợi lâu. Nó biết Anh hay giận, hay hờn lắm, nhưng là giả vờ để Nó dỗ dành thôi, nhưng Nó vẫn không thích trả lời ngay
16h44'
Anh vừa gọi cho Nó. Nó vui lắm. Trước đây Nó từng nghĩ mình đã thua cuộc trong tình yêu này, nhưng giờ thì dường như mọi cố gắng của Nó đã mang lại kết quả tốt. Anh đã luôn nhớ về Nó như Nó nhớ Anh? Nó hi vọng vậy. Hẹn Anh tối nay nhé! Em yêu Anh nhiều lắm.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeSat Aug 21, 2010 8:37 am

Anh lại gọi cho Nó nữa kìa. Anh xin lỗi vì Anh đã không thể như lời hẹn. Nó không trách Anh tí nào cả, Nó cảm thấy vui nữa kìa.
22h23'
Anh lại nhắn tin cho Nó. Nó trả lời lại ma lòng buồn buồn. Bỗng Anh gọi cho Nó, Anh giận Nó vì tin nhắn ấy. Nó xin lỗi Anh. Và cả hai lại nhắn tin cho nhau. Anh thật đáng yêu làm sao. Trong mắt Nó bây giờ dường như chỉ có mỗi Anh thôi. Anh thì luôn miệng nói nhìn Anh rất đáng sợ, nhưng Nó chỉ thấy Anh thật dễ thương. Yêu lắm!
Từng giây, từng phút trôi qua...Nó cứ mong thật chậm thật chậm để Nó có thể cảm nhận hết những niềm vui, những gì hạnh phúc nhất mà Nó đang có. Nó chợt nhớ câu nói quen thuộc "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương". Đúng là chưa bao giờ Nó thấy biết ơn cuộc đời này như bây giờ cả. Anh thì luôn miệng cảm ơn Chúa đã mang Em đến bên Anh. Còn Nó thì chỉ biết cảm ơn Anh đã đến bên đời Nó. Trước đây Anh đã đem lại cho Nó không ít buồn, tủi, đau đớn, nhớ nhung...nhưng giờ Nó cảm thấy ấm áp lắm. Dù không gian kia có xa xôi dịu vợi nhưng khoảng cách hai tâm hồn thì gần trong gang tấc. Nó chỉ muốn nói với Anh rằng "Em yêu Anh".
Về Đầu Trang Go down
whitecat87
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
whitecat87


Tâm trạng : lonely
Nữ
Tổng số bài gửi : 50
Age : 36
Đến từ : Biên hoà
Châm ngôn sống : em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 50582
Ngày tham gia : 21/07/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: 10/10
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue0/0Nó. Empty_bar_bleue  (0/0)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue0/0Nó. Empty_bar_bleue  (0/0)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeSat Aug 21, 2010 10:06 pm

hix , cái Anh gì đó của bạn mà nhìn thấy mấy lời này chắc anh í cảm động lắm đây , có bao nhiêu thời gian dành hết cho anh í bằng lời thương mến thương này rồi ...
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeSun Aug 22, 2010 10:05 am

Ngày thứ 198

Sáng hôm nay Nó là người nhắn tin cho Anh trước. Anh cũng đã đáp lại tin của Nó. Vui nhỉ! Mới mở mắt dậy đã đùa với nhau rồi.
11h23’
Anh gọi nói là nhận được thư rồi, vẫn chưa đọc kịp, thưa vừa vào tay là gọi cho Nó luôn. Nó vui lắm! rồi bảo Anh hãy ăn cơm xong rồi đọc, vậy mà Anh không chịu. Anh nói phải đọc xong mới ăn. Nó giận, nhưng yêu Anh ghê. Lalala…Lòng Nó vui lắm, cảm thấy rất phấn khởi.
12h15’
Anh nhắn tin nói là Anh đọc thư xong rồi. Anh cảm động lắm. Nó nghe Anh nói thế thì cảm thấy vui và hạnh phúc. Rồi Anh lại trêu Nó nữa rồi. Anh cứ thế, làm Nó phải đỏ mặt lên. Gét Anh quá đi!
Chiều nay Nó không ngờ Anh lại chờ Nó. Nó không nghĩ Anh sẽ nhớ những gì hôm qua đã nói. Ôi, Nó không biết phải diễn ta cảm xúc thế nào nữa. Nó muốn chạy đến ôm Anh thật chặt kìa. Nhưng mà thương Anh quá đi, Nó lại trách mình nữa, vì để Anh chờ mà không đến được với Anh. Hình như đây là lần đầu thì phải.
Anh dỗi rồi. Anh nhắn cho Nó một tin. Nó cũng trả lời lại nhưng Nó không để ý là máy Nó hết tiền rồi.
23h21’
Hôm nay Nó ngủ sớm, chị Nó đang xem hài, Nó không làm bài được nên đi ngủ thôi. Nằn gần 15’ rồi mà không sao ngủ được. Bỗng dưng tiếng chuông điện thoại vang lên. Là Anh đó. Nó vừa vui nhưng vừa thắc mắc: sao Anh lại gọi giờ này nhỉ? Thì ra Anh không thấy mình trả lời tin nhắn lúc chiều nên gọi hỏi thôi. Vậy là đây là lần đầu tiên Nó không reply tin nhắn của Anh đấy. Anh trách Nó bỏ Anh, rồi lại nhõng nhẽo với Nó, bảo là có người ăn hiếp Anh. Ôi, Anh đáng yêu ghê á. Nó thích cái tính nũng nịu của Anh rồi. Nó cũng thấy tiếc vì không thể gặp Anh được.
Chúc Anh ngủ ngon rồi nằm ngủ với nụ cười trên môi. Đêm nay với Nó thật đẹp.
Những ngày vừa qua Anh đã cho Nó biết bao nhiêu là niềm vui, bao nhiêu là hạnh phúc và bất ngờ. Nó chợt nghĩ :Hạnh phúc đã đến với ta rồi ư? Hạnh phúc ơi, vậy mi sẽ ở lại với ta mãi mãi không? Nó đang trân trọng từng giây phút trôi qua.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 1:32 am

Ngày thứ 199
Sáng nay Nó dậy cũng không sớm lắm. Muốn nhắn tin cho Anh nhưng vẫn chưa nạp tiền được. Mong Anh nhắn tin mà không thấy.
07h45’
Anh gọi cho Nó đấy. Vui quá. Nghe giọng Anh mà Nó buồn cười, giọng vẫn còn ngáy ngủ. Thế mà cũng gọi cho người ta. Nhưng Nó càng yêu Anh hơn nữa đấy!
Nó lại lang thang và bắt gặp Anh. Không hẹn nhé! Thế là đấu với Anh một tí. Vui quá! Anh chịu thua Nó rồi kìa. Hì, Nó bảo “Cho Anh nợ đấy nhé!”. Nó càng thấy Anh đáng yêu hơn, nhưng lại thoáng buồn vì cách xưng hô của Anh bây giờ, không thân thiết như khi nhắn tin hay gọi cho Nó. Nhưng chỉ buồn thoáng qua thôi mà. Hì. Nó vẫn cảm thấy hạnh phúc hơn.
Ghét Anh ghê. Đêm qua bảo Anh về sớm ngủ đi mà Anh lại lang thang đến 2h sáng. Giận thiệt giận. Ghét ghê. Người thì ốm mà cứ thế. Anh chẳng khi nào biết tự chăm sóc cho mình cả. Nó lo lắm.
Hôm nay là chủ nhật nên Anh online suốt. Đã dặn người ta đừng ngồi máy nhiều mà mình thì….Giận thiệt giận. Nhưng mà gặp Anh, Nó lại vui thiệt vui. Anh cũng với Nó là hôm nay Anh chơi vui lắm. Nó cũng vậy.
21h39’
Đang nhắn tin với Anh thì Anh bảo Mẹ gọi. Anh nghe điện xong rồi không nhắn lại cho Nó. Cứ lo có chuyện gì xảy ra. Nó ngồi đợi xíu vẫn không thấy Anh đâu. Vừa làm bài mà vừa đợi. Vẫn không thấy gì. Sốt ruột quá!
22h46’. Nó gọi cho Anh. Thì ra Anh đang ngủ. Hôm nay Anh ngủ sớm Ừ nhỉ, có lẽ Anh mệt. Anh chơi từ sáng giờ mà, chắc không ăn uống và nghỉ ngơi được nhiều. Nó xin lỗi và không quên chúc Anh ngủ ngon, hun Anh hai cái. Chukchuk.
Nó vẫn đang làm bài đấy. Tối nay Nó thấy thích thú làm bài lắm. Đọc mớ tài liệu rồi gõ ra mà thấy vui gớm. Nhưng Nó vẫn thấy lo cho Anh lắm. Nó lại sợ niềm hạnh phúc của Nó sẽ nhanh chóng vụt tan.


Ngày thứ 200
00h47’
Nó đã làm bài được kha khá rồi. Nhớ lại thằng em bị bệnh mà không thể về. Tội thằng nhỏ quá, thương lũ em Nó quá, Nó không biết làm gì cho chúng cả. Nó lại lo, học phí kì này lại tăng đột biến. Ghét thật. Chỉ một học kì của Nó mà bằng cả đời sinh viên của chị Nó. Đau thật.
01h31’ rồi. Nó phải đi ngủ thôi. Anh mà biết thì thế nào mà không la Nó. Good night, my love!
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 7:01 pm

Sáng nay Nó đã cố gắng dậy sớm để nhắn tin cho Anh. Anh không nhắn lại chứ. Buồn ghê. Nó lại lo nữa rồi. Nhưng Nó nghĩ có lẽ Anh đang bận lắm, nên thôi ko gọi và cũng ko nhắn tin nữa. Trưa, Anh lại onl đấy. Mấy hôm nay Anh quen được 1 người bạn mới. Anh có vẻ thích anh ấy nhỉ. Cứ nhìn "mật độ" anh online thì biết. Nó cảm thấy vui vì Nó biết Anh vui vì quen được người này.
Biết Anh online lâu rồi mà mãi Nó mới lên cùng Anh được. Buồn!
Nó hỏi Anh về Má. Nghe Anh nói mà tim cứ đập liên hồi. Anh không nói thẳng ra đâu mà cứ đợi mình hỏi dồn dập. Ghét ghê á. Nó cũng mong đến ngày đó lắm. Mong hơn bất cứ thứ gì nữa kìa. Nhưng Nó lại cảm thấy lo. Cứ mong ngóng mãi, không biết khi nào sẽ được đây. Lại buồn man mác.
Nó sẽ lại viết thư cho Anh. Chắc Anh không nhớ mai là ngày gì đâu nhỉ? Ừ thì làm sao mà nhớ nổi chứ. Không buồn nữa. Buồn cũng chẳng được gì cả. Chia tay Anh để đi măm. Yêu Anh!
18h52'
Có tin nhắn. Là Anh. Đây là tin nhắn đầu tiên trong ngày hôm nay của Anh gửi cho Nó đấy. Vui quá. Lalala
Anh lại chọc tức Nó rồi. Cứ thế mãi. Nhưng không biết tự bao giờ Nó đã quen với cái tính ấy và yêu luôn Nó. Thấy Anh chọc tức, Nó vui, Nó càng yêu Anh hơn nữa.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 7:26 pm

15/09 ư? Nó hồi hộp quá. có lẽ Anh không thể nào nghe được nhịp tim Nó đang đập đâu. Mạnh lắm. Mạnh dữ lắm. Nó đang đợi. Nó đang đếm. Hôm nay là bao nhiêu nhỉ? Nó không nhớ nữa. Xem lại nào, là 23. Mai là 24, 25, ...Nó đang đếm. Còn 21 ngày nữa ư. Ôi, sao lâu quá nhỉ? Nếu Anh nói là ngày mai thì Nó vẫn cảm thấy lâu đấy. Mai Nó viết thư cho Anh được hay không đây. Nó vẫn chưa biết nữa. Nếu tối nay làm bài được nhiề thì mai sẽ viết. Yêu Anh quá cơ
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 2:20 am

Nó đang cố làm bài. Buồn thật. Tối nay chỉ có mình Nó thôi, Nó sẽ làm được nhiềi bài hơn đây. Nhưng vẫn buồn là buồn. Anh đã ngủ mất rồi. Hôm nay có lẽ Anh mệt nên ngủ sớm.


Ngày thứ 201
01h31'
Oái, Anh nhắn tin cho Nó. Anh kêu Nó đi ngủ đi. Sao Anh lại biết Nó vẫn chưa ngủ nhỉ? Lợi hại thật. Rồi Nó cũng out nick theo lời Anh, nhưng vẫn chưa ngủ. Nó đang cố làm bài. Hôm nay là ngày thứ 201....201.
Đã trôi qua một ngày, vậy là còn 20 ngày nữa thôi, chỉ 20 ngày...Nó sẽ viết thư cho Anh không? Nó không biết nữa. Muốn viết lắm, nhưng...mắt Nó chỉ muốn nhắm lại thôi. Thôi thì đi ngủ, kẻo mai Anh biết Nó thức trắng đêm viết thư cho Anh thì không khéo Anh lại không thèm đọc thư í chứ. Ngủ ngon Anh nhé. Nó vẫn không quên hun Anh. Chukchuk


Tặng Anh bài hát của nhóm nhạc Anh yêu thích. Hi vọng Anh cũng sẽ thích bài hát này,và cảm nhận được những gì Nó gửi gấm trong đó. Yêu Anh nhiều lắm, Anh à
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 6:35 pm

Vậy là Nó đã chợp mắt sau 02h sáng. Nó ngủ thật ngon. Và có một giấc mơ đẹp. Đẹp lắm. Có Anh, có Nó và có Bé. Cô bé mới dễ thương làm sao. Yêu quá! Trong mơ, Nó và Bé chơi với nhau rất vui. Cả hai còn cùng nhau ăn hiếp Anh nữa. Nó thật sự hạnh phúc. Nhưng đó chỉ là mơ thôi. Buồn thật!
14h33'
Nó đã viết thư cho Anh. Thật nhanh. Chỉ vài trang thôi, cũng chẳng viết được gì nhiều. Nó viết xong là chạy đi gửi ngay. "Hôm nay sẽ là một ngày đặt biệt chứ Anh?" Nó thầm hỏi và thầm mơ ước. Ừ thì đặc biệt thật đấy! Đang ăn cơm thì mất điện. Bực thật. Nhưng Nó lập tức biến nỗi buồn bựa thành sự hứng thú. Nó thắp đèn cầy. Ăn dưới ánh đèn mới hấp dẫn làm sao! Nhưng lại thấy trống vắng quá! Ước gì có Anh cùng ăn nhỉ! Nó lại nhớ đến tin nhắn hôm qua của Anh "ước gì có em bên cạnh anh lúc này". Cả hai cứ ước mãi mà chẳng thấy hiện thực đâu cả. Không lẽ Nó và Anh không vượt qua được thử thách này? Nó không tin. Ngày hôm nay sẽ nhanh chóng trôi qua, vậy là còn 19 ngày nữa thôi nhé! Nhanh mà! Nó tự an ủi mình.
Và đêm nay đúng là đặc biệt. Chị Nó ở lại công ty không về. Vậy là Nó sẽ ngủ với ai? một mình ư? Nó cũng sắp quen dần rồi, nhưng...Đúng là đặc biệt!
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeTue Aug 24, 2010 10:26 pm

“đừng mong chờ 1 ai đó làm 1 cái gì đó mà tự làm một điều gì đó để người ấy mong chờ”
Nó cảm thấy thấm thía câu nói đó. Đó là 1 người bạn mới quen thôi. Nhưng Nó cảm thấy mến người ta xí. Người ta dạy Nó biết nhiều điều lắm. Và cái Nó thích nhất đó chính là niềm tin vào người mình yêu, niềm tin vào Anh. Ừ, Nó vẫn tin vào Anh đấy chứ. Nhưng sau khi nói chuyện với người đó thì Nó càng tin hơn nữa.
Nó vẫn đang chờ điện thoại của Anh trong mòn mỏi. Lúc trưa Anh đã hứa sẽ gọi mà. Chắc muộn xíu Anh sẽ gọi thôi mà. Nó đợi…
20h31’
Gửi cho Anh một tin. Trong đó không mong muốn Anh reply nhưng thâm tâm Nó thì có. Nó muốn nhận một dòng tin từ Anh lắm. Muốn nghe Anh kể hôm nay đã làm những gì. Giờ đang làm gì? Có mệt lắm không? Muốn Anh ngũng nịu đòi Nó massge cho. Muốn Anh bảo Nó hun Anh nữa. Muốn chúc Anh ngủ ngon nữa...Nhiều nhiều lắm.
Không biết khi nào Anh sẽ nhận được thư của Nó đây? Nó lại muốn Anh kêu ca rằng viết gì mà ít thế.
Đợi Anh mà không thấy Anh gọi, chỉ thấy người không mong muốn gặp gọi thôi. Buồn thật. Nó chẳng nghe luôn. Không muốn nghe. Nó không muốn nói dối người ta nên không nghe. Ghét thật.
Vậy là sáng giờ chỉ nhận được vỏn vẹn một tin nhắn của Anh thôi. Nó nhớ Anh lắm. Nó lại lo. Dường như cái hạnh phúc mà Nó gần chạm tới giờ lại đi xa rồi. Buồn lắm. Nhưng Nó vẫn muốn nói câu "Nhớ Anh", "Yêu Anh".
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 1:03 am

Buồn quá! Nhớ Anh đến phát điên đi được. Nó chẳng biết làm gì cả, càng không thể làm bài được.

Ngày thứ 202
00h33'
Nó mở cửa. Đi ra ngoài. Đứng đấy. Mở những tin nhắn Anh ra đọc lại. Từng chữ Anh gửi cho Nó, đậm đà tình cảm làm sao. Nó muốn khóc. Rồi lại đến những từ ngữ ngộ nghĩnh khiến Nó buồn cười. Trong lòng Nó đang trào dâng lên một cái gì đó mà Nó không biết chính xác là cái gì nữa. Nó nghĩ đó là cái cảm giác yêu Anh đến điên dại. Có lẽ nào Nó sẽ không thể sống nổi nếu thiếu vắng Anh? Nó không biết nữa. Giờ Nó phải làm sao để đối đầu với đêm day dẳng này đây. Nó nhớ Anh đến không chịu nổi. Ước gì Anh ở gần Nó nhỉ? Vậy thì Nó sẽ ngay lập tức chạy đến bên Anh, ôm Anh thật chặt và đặt vào môi Anh nụ hôn thật mạnh. Nồng nàn và thắm thiết. Nhưng đó cũng chỉ là mơ ước. Không biết Anh đã ngủ chưa nhỉ?
Vậy là còn 18 ngày nữa thôi. Nó đang mong chờ, bên cạnh đó là một nỗi lo. Nó không dám nói ra điều này và cũng không biết nên thổ lộ thế nào. Chỉ biết là lo lắm.
Anh biết không, Em yêu Anh nhiều lắm đấy. Em đang nhìn về phía Anh nè. Anh quay lại và đi về phía Em nhé! Chỉ cần đi thôi, không cần chạy đâu, bao lâu cũng được. Em sẽ chờ mà, sẽ đợi mà. Và em sẽ yêu Anh. Trọn kiếp này. Và nếu có kiếp sau em vẫn xin được yêu Anh, chỉ cần được yêu Anh thôi.
Giọt nước mắt Nó lại tuôn rơi. Đây là nước mắt hạnh phúc ư? không. Đau khổ ư? Không. Vậy là gì? Có lẽ đây là niềm tin và hi vọng của Nó đấy. Chính niềm tin và hi vọng của Nó vào tình yêu mà Nó dành cho Anh đã hóa thành giọt nước trong suốt này, lăn dài trên má Nó. Nóng quá! Không. Là ấm quá mới đúng. Giọt nước đã thay Anh sưởi cho lòng Nó khỏi sự cô đơn, trống vắng và lạnh lẽo. Nó sẽ sống trong niềm tin và hi vọng. Vì Anh. Vì ngày mai của chúng ta.
Ngủ ngon nhé, tình bất diệt của em!
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 1:28 am

dễ thôi em gái, khi ta nhớ 1 ai đó, hãy nhớ về những điều đẹp đẽ chứ đừng nhớ về những nỗi buồn.Khi anh nhớ bạn gái anh( hồi xưa) anh thường nhớ về nụ cười của cô ấy, và khi lòng mình đã thấy mãn nguyện, kiếm 1 việc gì đó thích làm, làm rồi sẽ hết nhớ.
Em nên nhớ yêu một người, không hẳn phải ở gần người đó, chỉ cần được biết người đó đang hạnh phúc, yên vui, thì nỗi nhớ dù có đơn phương cũng hoá thành một niềm vui nho nhỏ riêng mình( kinh nghiệm của anh)


Lúc nãy chỉ buồn thôi. Đọc xong mấy dòng của người anh, bỗng dưng nước mắt Nó trào ra. Nhiều lắm. Nhiều lắm. Nó lại khóc trong đêm. Một mình. Dường như Nó quá quen với việc này. Nhưng nói chuyện với anh một xíu, Nó lại vui lắm. Hạnh phúc lắm. Nhìn bộ dạng Nó bây giờ thật ngộ nghĩnh: nước mắt tè le trên mặt, trên má vậy mà môi vẫn mỉm cười. Mỉm cười sau dòng chat của anh. Cảm ơn những lời khuyên và an ủi của anh. Em biết rồi, người anh đáng iu của em à.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 9:00 am

Vậy là Anh ko gọi, ko nhắn tin cho Nó. Hơi buồn. Nhưng Nó thông cảm cho Anh, không trách Anh xíu nào cả. Có chăng là trách Nó không đủ khả năng để làm Anh nhớ đến Nó như Nó đã nhớ Anh thôi. một ngày mới hi vọng sẽ vui hơn
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 6:19 pm

Lại một ngày đầy nước mắt.
Anh nói chấm dứt đi. Nó chẳng hiểu sao cả. Nó chỉ buồn, và khóc mặc cho 1 người cứ an ủi mãi, hỏi han mãi. Nó không thèm quan tâm đến dòng chat ấy. Nó cảm thấy mình thật đáng ghét. Lúc Nó buồn thì tìm đến người ta tâm sự. Giờ người ta đang hỏi chuyện Nó mà Nó lại lặng im, chỉ biết khóc và khóc. Nó là con người thế sao?
Rồi Anh lại dỗ Nó. Anh đã đưa Nó đến vực thẩm rồi giờ lại kéo Nó lên. Nó không biết vui hay buồn nữa. Nhưng mà được yêu Anh là Nó hạnh phúc rồi. Những điều khác không cần quan tâm. Nó vẫn sẽ yêu Anh và đợi đến mai Anh gọi cho Nó.
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 7:24 pm

Nó biết chứ. Biết Anh mệt mỏi, biết Anh đang cần một không gian yên tĩnh, đang cần hít một hơi thở thật sâu để lấy lại thăng bằng. Nhưng Nó cũng cần Anh biết rằng Nó đang nhớ Anh, Nó đang nhìn về Anh, Nó lo lắng cho Anh,...để Anh cảm thấy vui hơn, được an ủi hơn. Chính Anh đã nói thế mà. "Mỗi ngày nhận được tin nhắn của Em, Anh thật sự cảm thấy hạnh phúc". Nó không ngờ mình lại mang đến cho Anh bao sự muộn phiền. Nó không biết. Nó không muốn. Nó lại trách mình. Ừ có lẽ từ nay Nó nên cố tập quen với việc Không nhắn tin, không gọi, không pm cho Anh ngay khi Nó rất nhớ, nhớ đến phát khóc. Ừ, nên như thế. Nước mắt rồi sẽ cạn khô? Nhưng tình yêu thì còn mãi. Một ngày nào đó, nếu Nó làm được như thế. Nó thật sự sẽ cảm thấy hạnh phúc, và Anh cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Ừ, nên như thế. Yêu Anh
Về Đầu Trang Go down
bé_lì_90
Thành viên đặc biệt
Thành viên đặc biệt
bé_lì_90


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 2821
Age : 33
Đến từ : Trái tim của một ông Vua
Châm ngôn sống : KẺ THỨC TỈNH, SỚM NHANH CHÂN BƯỚC KỊP. NGƯỜI SAY MÊ, ĐẮM ĐUỐI MÃI TRẦM LUÂN. BÁNH XE LĂN, CỨ TIẾN MÃI KO NGỪNG. MUÔN NGÀN KIẾP, BIẾT ĐỜI NÀO RA KHỎI...
Số lần được cám ơn : 89
Điểm : 56291
Ngày tham gia : 25/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: Em là bx của hai lúa ^_^
Hài hước:
Nó. Left_bar_bleue90/100Nó. Empty_bar_bleue  (90/100)
Nội tâm:
Nó. Left_bar_bleue80/100Nó. Empty_bar_bleue  (80/100)

Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitimeThu Aug 26, 2010 1:27 am

Ngày thứ 203

01h27'
Vậy là cuối cùng Nó cũng hoàn thành một phần khá lớn rồi. Anh nhắn tin cho Nó kìa. Ôi vui quá đi. Cả hai nhắn qua lại cũng hơn một tiếng. Để xem lại nào, Nó nhận được 22 tin thì phải. Vui lắm! Vậy mà đang nhắn tin, người ta ngủ quên mất tiêu òi. Hix. Giận thật giận, nhưng thương thật thương.
Lại một ngày mới đến. Nó đang chờ…chờ…
Anh hứa sáng nay sẽ gọi cho Nó. Anh nói muốn nghe Nó nhõng nhẽo zí Anh. Nó không muốn ngủ, chỉ muốn trời mau sáng thôi. Anh lại mang đến cho Nó những niềm vui khôn tả rồi. Cảm ơn Anh nhé! Giờ Nó phải đi ngủ thôi. Lalala. Cuộc đời vẫn đẹp sao…khi có Anh bên mình.

Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Nó. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nó.   Nó. Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Nó.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Viết về cuộc tình của tôi-
Chuyển đến