Từ khi e về nước đến nay cũng đã được tám ngày rồi đấy,trong khoảng thời gian này a suy nghĩ rất nhiều về chuyện trước kia của hai đứa mình,chắc có lẻ e đã quên nó rồi còn a thì không một phút giây nào là không nhớ tới cả.anh thỏa lòng mình theo dòng của ký ức, rồi a lại khóc và cười một mình giửa căn phòng lạnh nhạt này,để rồi a lại nhớ e thêm một lần nữa,nhưng không bao giờ hết,trong lúc này a nhớ e biết bao…nhớ ánh mắt triều mếm a nhìn e,nhớ tiếng nói dịu dàng,nhớ bàn tay nhỏ bé xiết chặt bàn tay anh,nhớ những khi ta ôm nhau thắm thiết và trao cho nhau những nụ hôn nồng nàng…,tấc cả giờ đây được a mang theo vào giấc mộng,một giấc mộng yêu đương không trọn vẹn mà không có thời gian nào để xóa được ký ức này.nhiều lúc a nghĩ tại sao e đã tạo cho a một cơ hội như vậy nhưng sao a lại không nắm giữa,để rồi giờ đây a phải hối hận như vậy???a không trách e đối xử vô tâm với a nhưng a rất giận bản thân mình,tại sao không vược qua được bản thân để đến với một tình yêu thật sự của a đối với e,e có biết lúc đó a yêu e nhiều thế nào không?có thể e không cảm nhận được,nhưng với những hành động của a như thế thì chắc e cũng hiểu được phần nào rồi chứ,nói thật cũng gần năm tháng e không hề nói với a một lời nào,e nghĩ nếu một người mà không yêu sâu đậm thì có thể làm được như vậy không?nhiều khi a rất mong ước e gặp một người yêu e thật lòng giống như a,đầu a thì nghĩ vậy như trong lòng thì đâu vô tận,lý ra e đáng hưởng được hạnh phúc nhưng sao a cứ quấy rầy e hoài,tại sao a làm như vậy???nhưng thật sự a không có câu trả lời.e có biết là mổi khi skype e sáng lên a rất muốn vào nói chuyện với e không?a muốn hỏi e về nhà chơi có vui không?gia đình e có khỏe không?e về có gặp ông bà ngoại không?ông bà vẩn khỏe chứ?e có đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe không…..?????nhưng mổi khi a hỏi thì e không trả lời,lúc đó a rất buồn, nhiều khi còn rất giận như biết làm sao được,e không không muốn nói chuyện với a mà,a chỉ còn biết đêm những dòng tâm sự gởi vào hộp mail của e mà chưa bao giờ biết là e có đọc được những dòng tâm sự của a không?nhưng cho dù không nhận được những lá thư a gởi cho e thì a cũng thấy vui vì ít ra mổi khi nhớ e, a cũng có chổ để viết lên tâm sự và gởi đi trong huy vọng,một ngày nào đó e sẽ đọc được những dòng chủ này.