Có phải 1 đứa bé dc tạo thành là kết quả của 1 tình yêu phải ko?Nhưng con nghĩ rằng,trong truờng hợp của con,con dc tạo thành ko phải là kết quả của 1 tình yêu,mà là kết quả của 1 trò đuà,1 trò vui,là kết quả của những phút giây nông nổi thiếu suy nghĩ,và con dc tạo thành...
Tại sao cha lại làm thế?tình yêu đâu cần chiếm đoạt thể xác phải ko cha?tại sao cha ko nghĩ cho mẹ con?cha có nghĩ mẹ sẽ ra sao ko?
Cha biết ko?mẹ con vẫn chỉ là 1 đứa trẻ thôi,mẹ vẫn còn là 1 cô gái tuổi teen cha à,làm sao mẹ có thể trở thành mẹ con?
Con nghĩ rằng cha ko hề yêu mẹ,nếu cha yêu mẹ,cha sẽ ko hành động như vậy.Nếu cha yêu mẹ,cha sẽ bảo vệ và giữ gìn cho mẹ chứ ko phải để mẹ phải lo sợ như vậy.Cha làm vậy là cha làm haị mẹ rồi cha có biết ko?
Cha đã bao giờ nhìn thấy hình ảnh 1 thai nhi trong bụng mẹ chưa?con cũng là 1 thai nhi,con ngồi như vậy,bởi vì con buồn,con cô đơn,con sợ haĩ,con ko an toàn,nên con ngồi co lại.Con ngồi trong bung mẹ như vậy,và cha nhìn thấy mẹ ko?mẹ đang ngồi co ro 1 góc giuờng kia,cũng giống con,cha có hiểu ko?mẹ cũng đang buồn,mẹ đang lo lắng,mẹ đang sợ haĩ...
Cha biết ko?mẹ khóc nhiều lắm đấy,con ko biết là mẹ khóc vì sợ hãi hay là khóc vì thuơng con,bởi vì mẹ biết,sớm hay muộn thì con cũng phải chết,bởi vì mẹ còn quá trẻ,mẹ chưa thể làm mẹ con,vì cha chưa thể cuới mẹ,và vì nhiều lí do khác nữa...
Và ngày đó cũng đã đến rồi,ngày con phải chết...
Cha đưa mẹ đến bệnh viện để phá bỏ con,mẹ con vừa khóc vừa sợ,con thuơng mẹ,và cũng xót thuơng cho chính số phận mình.Cha ơi...!mẹ ơi...!cha mẹ nỡ vứt bỏ con thật sao?con là giọt máu của 2 nguời cơ mà,con còn chưa dc gọi tên cha mẹ 1 tiếng,con thậm chí còn chưa có 1 cái tên,chưa dc 1 ngày cha mẹ yêu thuơng,chưa dc nghe mẹ hát ru,chưa dc cha vỗ về âu yếm...
Tại sao lại như vậy hả cha?tại sao lại tạo con ra rồi lại vứt bỏ con đi?tại sao cha ko cuới mẹ đi để con dc sống?tại sao cha dám làm ma ko dám chịu trách nhiêm?tại sao...?tại sao...?tại sao....?Thật quá nhiều câu hỏi tại sao con muốn hoỉ,nhưng....thôi rồi....ko kịp nữa rồi...cha mẹ ơi...con đã chết...để những câu hỏi tại sao vẫn còn văng vẳng mãi trong bệnh viện...
Tạm biệt cha mẹ,con đi đây ,con ko biết mình sẽ phiêu dạt nơi nào nữa,bởi vì con vô danh cha mẹ à,cha mẹ đã vứt bỏ con rồi,con thì chưa thành nguời,con chỉ là 1 chiếc bào thai ko tên ko tuổi,linh hồn con ko ai nhận nuôi,linh hồn con ko lên dc thiên đàng hay địa ngục.Cha mẹ biết ko?trên thế gian naỳ,cô đơn lẻ loi nhất chính là những chiế bào thai bị chết đấy,bởi vì những chiếc bào thai ko siêu thoát dc,ko ai đón nhận,linh hồn cứ lang thang khắp nhân gian...và con là 1 trong số đó...
Con đi rồi,nhưng cha à,những gì cha gây ra cho mẹ thì sẽ mãi ko bù đắp dc,mẹ còn ngồi đó,đôi mắt buồn,suy tư,trống rỗng...
Con đi rồi,con ko oán hận nuối tiếc điều gì cả,nhưng cha ơi,sau khi con đi rồi,liệu có còn những chiếc bào thai khác nữa ko cha?và cha có tiếp tục vứt bỏ chúng như đã từng vứt bỏ con ko?
Truớc khi con đi,con cầu xin cha một điều,nếu cha thực sự yêu mẹ con,cha hãy đợi mẹ con khôn lớn và cha hãy cuới mẹ con,con ko muốn cha lại tiếp tục hành động dại dột,và con ko muốn có thêm bất kì chiếc bào thai nào phải chết nữa...
Cha mẹ à,chúc cha mẹ sau này hạnh phúc,con mong"em con"sẽ ko phải chết như con,con mong"em con"ra đời sau 1 đám cuới hạnh phúc,con mong "em con"sẽ có một cái tên,đuợc uống dòng sữa ngọt ngào của mẹ,đuợc mẹ hát ru,đuợc cha vỗ về âu yếm,đuợc cha mẹ yêu thuơng dạy dỗ....như những điều con từng mong uớc...
st