minhchang521 Thành viên diễn đàn
Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 24 Age : 37 Đến từ : hà nội Châm ngôn sống : smiles to life,life will smile with you Số lần được cám ơn : 1 Điểm : 47737 Ngày tham gia : 05/11/2011
| Tiêu đề: cả nhà mình đọc để suy ngẫm nhá! Thu Nov 24, 2011 9:31 am | |
|
(VTC News) - Hiện lan truyền trong cộng đồng mạng Việt Nam với tốc độ chóng mặt là câu chuyện về người phụ nữ lái xe bus và cái kết thảm thương là một vụ tai nạn xe. Truyện mang màu sắc liêu trai nhưng thông điệp hằn sâu lại đáng để suy ngĩ.
Câu chuyện được cư dân trên Facebook và các trang mạng xã hội chia sẻ cực nhiều trong một hai ngày gần đây. Nội dung có một vài dị bản, nhưng sự khác nhau là không nhiều, đại ý như sau:
"Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi. Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp. Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu, nhưng tất cả hành khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng.
Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu ba tên du côn dừng tay; nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai hưởng ứng. Và cô lái xe bị ba tên côn đồ lôi vào bụi rậm bên đường.
Một giờ sau, ba tên du côn và cô lái xe tơi tả trở về xe và cô sẵn sàng cầm lái tiếp tục lên đường… - “Này ông kia, ông xuống xe đi!” cô lái xe la lên với người đàn ông vừa tìm cách giúp mình. Người đàn ông sững sờ, nói: - “Cô làm sao thế? Tôi mới vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là sai à?” -“Cứu tôi ư? Ông đã làm gì để cứu tôi chứ?” Cô lái xe vặn lại, và vài hành khách bình thản cười. Người đàn ông thật sự tức giận. Dù ông đã không có khả năng cứu cô, nhưng ông không nên bị đối xử như thế chứ. Ông từ chối xuống xe, và nói: “Tôi đã trả tiền đi xe nên tôi có quyền ở lại xe.” Cô lái xe nhăn mặt nói: “Nếu ông không xuống, xe sẽ không chạy.”
Điều bất ngờ là hành khách, vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng yêu cầu người đàn ông xuống xe, họ nói: - “Ông ra khỏi xe đi, chúng tôi có nhiều công chuyện đang chờ và không thể trì hoãn thêm chút nào nữa!”. Một vài hành khách khỏe hơn tìm cách lôi người đàn ông xuống xe.
Ba tên du côn mỉm cười với nhau một cách ranh mãnh và bình luận: -“Chắc tụi mình đã phục vụ cô nàng ra trò đấy nhỉ!” Sau nhiều lời qua tiếng lại, hành lý của người đàn ông bị ném qua cửa sổ và ông bị đẩy ra khỏi xe. Chiếc xe bus lại khởi tiếp hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết cỡ.
Xe lên đến đỉnh đồi và ngoặt một cái chuẩn bị xuống đồi. Phía tay phải xe là một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ của xe bus tăng dần. Gương mặt cô lái xe bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào ra trong hai mắt cô. Một tên du côn nhận thấy có gì không ổn, hắn nói với cô lái xe: “Chạy chậm thôi, cô định làm gì thế hả?”. Tên du côn tìm cách giằng lấy vô lăng, nhưng chiếc xe bus lao ra ngoài vực như mũi tên bật khỏi cây cung. Hôm sau, báo địa phương loan tin một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn”. Một chiếc xe cỡ trung rơi xuống vực, tài xế và 13 hành khách đều thiệt mạng.
Người đàn ông đã bị đuổi xuống xe đọc tờ báo và khóc. Không ai biết ông khóc cái gì và vì sao mà khóc!".
hết
Chuyện kết ở đây nhưng sau đó là hàng trăm, hàng ngàn comment phủ dài trên các mạng xã hội. Trong một ngày chỉ riêng một nhóm Facebook có tới hơn 1700 lượt "like" và hơn 700 lượt "share". Vì sao? Vì phần kết đáng sợ của câu chuyện hay vì thông điệp ẩn chứa đằng sau đó?
Hàng nghìn lượt share và comment đã xuất hiện và nối dài trên tường của các facebook trong vài ngày trở lại đây.
Và hàng nghìn câu hỏi bật ra: Bao nhiêu lần mình từng thờ ơ với những giấy phút hoạn nạn, khó khăn của người khác? Mà bạn hoàn toàn có thể giúp đỡ? Đôi khi, chúng ta quá vô cảm với cuộc sống quanh mình!
Sự vô cảm sẽ không có đất sống trong thế giới này.
Trong dòng chảy băng băng của cuộc sống, khi mà cái gì cũng "nhanh hoặc cực nhanh" (thức ăn fast food, mạng internet cũng broadband, tốc độ vi xử lí tăng gấp đôi, gấp ba, những cuộc chạy đua lên đỉnh vinh quang... thì sự vô cảm, nhởn nhơ đã diễn ra.
Sự vô cảm sẽ không có đất sống trong xã hội này.
Mạng là ảo, nhưng trách nhiệm và yêu thương là thật. Câu chuyện không xảy ra ở đất nước chúng ta, nhưng khi nó được dịch sang tiếng Việt và lan truyền trên các trang mạng xã hội, nó đã gây nên một làn sóng dư luận của những người trẻ. Rất nhiều commnet của những người Việt trẻ để lại sau khi đọc xong câu chuyện:
"Cuộc sống vội vã khiến nhiều người sống vô tâm, vô cảm, họ đâu biết rằng đâu đó quanh ta còn rất nhiều người đưa tay ra cần sự giúp đỡ, mong là sau khi đọc xong câu chuyện trên trong mỗi tâm hồn chúng ta sẽ mọc được giống cây mang tên đồng cảm" và "cuộc sống ngày càng khiến con người ta trở nên vô cảm" là những lời chia sẻ đầy suy nghĩ và trách nhiệm của những người trẻ.
Mong rằng, hai từ đồng cảm không còn là khái niệm "xa xỉ" trong xã hội này.
Xã hội là như vậy ! hồi xưa chúng ta bẩn nhưng tâm hồn ta cao đẹp ! bây giờ chúng ta sạch nhưng tâm hồn chúng ta bẩn !
co gai lai xe bi ham hiep muon tra thu bang cach tu sat , co duoi nguoi dan ong giup minh xuong la cach tra on ong ay chu ko phai co ay muon duoi, dang doi 3 ten mat day + dam hanh khach vo tinh
Đọc xong trong người có dòng điện chạy qua................................. cảm giác thật khó tả
tất cả đó là do thiếu kĩ năng sống,sự ích kỉ bản thân quá cao. giờ đây dường như con người ta chỉ biết sống vì bản thân mình mà không thèm để ý đến những người xung quanh!thử hỏi nếu ta ko giúp đỡ khi ng` khác đang cần mình thì đến khi mình cần sự giúp đỡ của họ, liệu có ai chịu giúp mình hay ko???
cô gái ấy là hy sinh mình để bảo vệ những ai giúp đỡ mình và bảo vệ cả bản thân mình...bị đánh mất phẩm chất ng con gái 1 cách nhục nhã như vậy, thà chết còn vinh hơn!! SỰ dũng cảm của cô ấy khiến ng ta xúc động và ng đàn ông bảo vệ đã được cô gái đền đáp!!!
Đó thực sự là một sự đền ơn đối với người đàn ông trung niên kia và cách trả thù đối với những con người vô cảm. Câu chuyện không mang tính giáo dục cao nhưng đó là bài học cho những con người vô cảm trước những bất hạnh của người khác.
Khi lòng tự trọng của con người bị chạm đến.thật khó biết chuyện gì có thể xảy ra...
tôi nhất trí với đoạn kết của câu chuyện, lãnh cảm là một thói cực xấu của xã hội hiện nay và cần bị lên án hơn cả hành động hiếp dâm
Một câu chuyện rất ý nghĩa cảnh báo về tính đồng loại, tinh thần tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau! Loài súc vật hay cầm thú còn biết tương trợ lẫn nhau khi đồng loại gặp nguy hiểm nói chi đến loài người có lý trí biết suy nghĩ, tư duy! Nhưng đoạn kết khá là tàn nhẫn! Hy vọng đây chỉ là câu...
Có thể nó ko phải là 1 câu chuyện có thật nhưng nó cũng đáng để người đọc phải suy ngẫm ... trên đời này còn có những chuyện đáng sợ hơn ấy chứ ..
- Một sự tủi nhục, căm thù dồn nén và cơ hội để giải tỏa. - Pháp luật, những người thực thi pháp luật chưa đủ mạnh để bảo vệ lẽ phải, chưa đủe mạnh để tạo niềm tin cho con người trong xã hội ấy dám hành động bảo vệ người khác, nên mọi người không dám bênh vực lẽ phải. Bởi vì sau hành động đó,... Khác
Đâu chỉ giới trẻ mà người lớn cũng vô cảm như hầu hết mọi người trên chuyến xe bus nọ.Đúng như câu kết:những kẻ sống vô cảm,vô trách nhiệm(chỉ quan tâm lợi ích của cá nhân và dòng họ)với cộng đồng không nên được sống với cộng đồng
Xã hội ko phải đều như vậy, nếu muốn nhìn thấy bầu trời trong xanh thì phải mở cửa sổ ra, đừng chỉ ngồi trong phòng nhìn vào 4 bức tường mà chỉ thấy bầu trời u ám, đó chỉ là 1 câu truyện đọc để suy ngẫm, nếu trong xã hội Việt Nam này, sẽ ko xảy ra chuyện như thế đâu, vẫn còn nhiều người tốt, biết... Khác
| |
|
dolley Nguyen Thành viên rất chi là chăm ngoan
Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 1571 Age : 36 Đến từ : Ranh jới của Hạnh phúc & Đau khổ!!! Châm ngôn sống : “Đừng tiếc nuối quá khứ, đừng lo lắng về tương lai, hãy sống trọn vẹn mỗi ngày là đủ!” Số lần được cám ơn : 34 Điểm : 55289 Ngày tham gia : 26/04/2010
Đôi nét về bản thân Ngoại hình: hem đẹp nhưng dễ xương^^ Hài hước: (100/10) Nội tâm: (1000/10)
| Tiêu đề: Re: cả nhà mình đọc để suy ngẫm nhá! Thu Nov 24, 2011 10:15 pm | |
| Sống giữa một thành phố phồn hoa, náo nhiệt này... mấy ai mà nghĩ đến nhau? Đôi khi nhà sát vách còn không biết tên nhau nữa là... Vậy đó. Đời mà! | |
|
honghanh_kt3 Thành viên diễn đàn
Tâm trạng : Tổng số bài gửi : 498 Age : 33 Đến từ : Hà Nội Châm ngôn sống : dù có chuyện gì cũng phải mỉn cười vượt qua Số lần được cám ơn : 18 Điểm : 49556 Ngày tham gia : 26/07/2011
Đôi nét về bản thân Ngoại hình: 10/10 Hài hước: (10/10) Nội tâm: (10/10)
| Tiêu đề: Re: cả nhà mình đọc để suy ngẫm nhá! Thu Nov 24, 2011 11:43 pm | |
| nhiều người chỉ biết nghĩ tới bản thân mà không hề nghĩ tới người khác , khi người gặp hoạn nạn thì thờ ơ nhưng khi đụng chạm tới lợi ích của cá nhân họ thì họ lại "đấu tranh" để giành lại. thật cần phải xem lại chính bản thân mình | |
|
Sponsored content
| Tiêu đề: Re: cả nhà mình đọc để suy ngẫm nhá! | |
| |
|