Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Nhỏ và kí ức tản mạn

Go down 
Tác giảThông điệp
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:04 pm

Nhỏ đã 17 tuổi cái tuổi mà người ta nói rằng nó đẹp! đẹp lắm, nó nhiều mộng mơ và ảo tưởng về cuộc sống đầy màu hồng. nhỏ yêu anh mà nhỏ cũng không xác định được mình đã yêu hay chỉ là thích anh nữa nhưng cứ mỗi lần nhỏ nghe tin anh đi học về là lòng nhỏ lại nôn nao trong ngóng, nhỏ ngóng dáng anh như ngóng bóng dáng của ông bụt trong truyện cổ tích nó mờ mờ ảo ảo và hình như nhỏ lại thích mình sống trong cái cảm giác đó cái cảm giác không cho là thật nhỏ chưa xác định được mình muốn gì cũng như anh không hề biết điều đó và nếu có nhạy cảm mà biết được thì có lẽ anh chê nhỏ còn bé con quá thì phải, nghĩ thế thôi làm lòng nhỏ buồn. Anh chưa bao giờ rõ ràng với nhỏ cả chỉ quan tâm và chia sẽ khi nhỏ buồn và nụ cười của anh làm nhỏ vui chỉ thế thôi mọi thứ chỉ có thế vậy mà nhỏ nuôi trong mình nổi nhớ và niềm tin về anh như những gì đẹp nhất. Nhỏ muốn làm mọi thứ cho anh vui, trước anh nhỏ luôn tỏ ra mình là một cô bé yếu đuối và cần sự che không phải nhỏ không mạnh mẽ mà vì nhỏ muốn được anh quan tâm, nhỏ muốn mình luôn là bức ảnh sống động trong trí nhớ của anh để anh khắc mãi hình ảnh đó khi rời xa quê. Nhỏ và anh nghe nó lạc lõng thế nào ấy nhưng nhỏ lại thích nghĩ về nó, anh hay gọi nó bằng cái tên đó và nó làm cho nhỏ thấy mình bé bỏng khi bên anh như con cún con muốn nằm trong lòng cậu chủ để được vuốt ve chiều chuộng, mặc dù nó thấy hơi sến nhưng nhỏ lại thích điều đó không biết sao nữa.
Ngày mà anh lên đường để đi học xa rời xa quê hương và rời xa nhỏ, nhỏ thấy lòng mình buồn! buồn ghê lắm! nhỏ cảm giác như mình đang mất đi một thứ gì đó rất quan trong mà khó có thể thấy được nó nữa. anh mời nhỏ đi uống cà phê sữa để anh chào nhỏ mà yên tâm đi học. Nhỏ nhìn anh gương mặt sáng láng, gương măt luôn cho nhỏ thấy đó là mùa xuân không phải mùa hạ, dù cho cái nóng bức có tạt qua thì trên gương ấy vẫn giữ nét tươi và rạng ngời. mà có lẽ chính vì thế mà nhỏ ấn tượng và khắc sâu lắm cái gương mặt ấy. Anh bảo nhỏ rằng cả phê sữa uống ngon lắm nhỏ, nó có cả vị đắng của hương cà phê có vị ngọt đậm đà từ sữa, hương thơm của cà phê và sữa nó hòa quyện lẫn lộn làm say lòng người. Nhỏ nghe anh nói thấy thin thích mặc dù nhỏ không thích uống cà phê cho lắm vì nó đắng mà nhỏ ghét lắm cái vị đắng của trời đất ban cho đó. Và anh nói rằng nhỏ nên uống để nhỏ biết rằng cuộc sống là sự hòa quyện của hai hương vị đó, để nhỏ không bỡ ngỡ khi vô tình ngậm phải cái hương đắng nhỏ không nhả ra mà nếm và cảm nhận nó như chính một phần gia vị của cuộc sống. Nhỏ nghe anh nói sao mơ hồ lắm nhưng vì muốn anh vui nhỏ thích làm điều đó. Nhỏ đã uống nó để cảm nhận những lời anh nói. Hôm đó anh đã nói rất nhiều với nhỏ, anh nói về chuyện tương lai, anh khuyên nhỏ cố gắng học, anh khuyên nhỏ nên chăm sóc bản thân mình nhiều hơn, anh nói cho nhỏ biết anh muốn bay cao bay xa không muốn dừng chân, anh nói cho nhỏ biết những điều mà anh từng mơ ước và bây giờ anh sẽ thực hiện nó. Nhỏ thấy anh có nghị lực lắm cái nghị lực ấy hiện rõ trên đôi mắt hừng hực lửa của anh. Nhỏ yêu những điều đó nhưng nhỏ lại sợ những điều đó làm anh xa nhỏ. Nhỏ không bao giờ khóc trước mặt anh dù muốn mình được anh che chở nhưng nhỏ không muốn anh phải nhìn nhỏ như cô bé mít ước, yếu đuối và sợ sệt.
Cái ngày mà anh đi cũng đến nhỏ tiễn anh lên đường nhìn bóng anh khuất xa dần trên chuyến xe đó giữa trưa. Anh bảo nhỏ hãy yên tâm mà học hành đừng lo cho anh, đừng nghĩ về anh nhiếu quá! Nhỏ không muốn khóc trước anh nhưng khi chuyến xe dần xa nước mắt nhỏ đã rơi dần trên đôi mi đẫm lệ tự bao giờ. Nhỏ tin anh, nhỏ sẽ tin anh!........
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:06 pm

Nhỏ không biết học cách từ chối, nhỏ không biết học cách chấp nhận, nhỏ chỉ biết tin...chỉ tin và sẽ tin...và...

.Đôi khi người phải biết học cách từ chối, đôi khi phải học cách chấp nhận, đôi khi phải học cách cho đi,...không để làm gì mà chỉ để nhận thức ta lơn hơn một bật.

Để không dễ dàng té ngã ở mọi hoàn cảnh...

Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Hư Ảo!   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:07 pm

Hư Ảo



Đã bảo là chia ly sao vẫn cứ nhớ

Nhớ chi hoài nỗi nhớ người dưng

Cố nén lệ bảo lòng đừng rưng rưng

Vậy mà sao tim vẫn hoài thổn thức.



Anh ra đi kỉ niệm theo chân anh

Biển nhớ nào gọi tên anh gào thét

Lặng lẽ anh trút vào tim ai kỉ niệm

Và bước đi không ngoảnh mặt ngước nhìn



Rồi một mai trên con phố nhỏ

Chợt em thấy có phải dáng anh?

Rồi một mai trên quán cóc nhỏ

Dáng ai ngồi có phải dáng anh?



Đồng Nai ơi một miền thương nhớ!

Nhớ cả cảnh nhớ cả người ta thương!

Chợt một lần vô tình chạm vào kỉ niệm

Anh có biết lòng ai đau nhói!



Xóa trắng những gì gọi là kỉ niệm

Tìm vào hư vô một thời quên lãng

Để đặt dấu chấm hỏi cho riêng mình

Anh! Anh là gì trong trái tim em?



Được sửa bởi tranthithuthuy_074125x ngày Sat Nov 26, 2011 9:09 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Thật Lòng Nhé Anh!   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:14 pm

Thật lòng nhé anh!



Đừng nhìn vào đôi mắt em

Đừng nhìn thấu con tim em

Em sợ lòng mình yếu đuối

Em sợ trái tim tan vỡ,..



Đừng đừng nói với em lời thương

Đừng đừng nói với em lời yêu

Em sơ trái tim ai chưa thật lòng

Em sợ hai tiếng chia ly,..



Em biết rằng anh không gian dối

Em biết rằng trái tim anh thật lòng

Nhưng hỡi anh!

Có ai nói trước được gì đâu anh.



Thế nên!

Hãy yêu em yêu bằng con tim

Yêu em bằng tấm lòng anh đó

Lời nói chỉ tô điểm cho hành động thôi anh

Lời nói sẽ bay cao khi hành động cất cánh





Được sửa bởi tranthithuthuy_074125x ngày Sat Nov 26, 2011 9:08 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:17 pm

Em tin trái tim mình không sai đường

Cuộc tình đẹp là khi luôn hướng về nhau

Dù có xa muôn dặm nẻo đường

Dù có muôn ngàn phong ba bảo táp.

Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:21 pm

Đừng………………

- Đừng khóc lớn khi khó khăn tìm đến mình mà hãy cười thật ngạo nghễ.

- Đừng cười to khi thành công đến với mình mà hãy khóc trong niềm hạnh phúc.

- Đừng là kẻ hai lời, một lời giỗ ngọt, một lời chua cay.

- Đừng che đường cản lối những ai tìm đến mình như vị cứu tinh.

- Đừng bỏ phí thời gian quá nhiều khi còn có thể nhìn thấy, cảm nhận, nghe và làm mọi thứ.

- Đừng dối lòng, vì dối lòng là tự lừa gạt chính mình và mọi người. Nó tệ hại hơn làm cho mọi chuyện rối tung.

- Kẻ yếu đuối không cần sự giúp đỡ là kẻ ngu si nhưng dựa dẫm vào sự giúp đỡ là kẻ lừa gạt.

- Bắt con chim vào lồng thì chim khó hót nhưng thả bay đi có lẽ nó sẽ bay đi mãi.

- Những gì cứ mãi bằng phẳng thì sẽ trở nên vô nghĩa, đi con dường gồ ghề bạn mới cảm nhận dược hạnh phúc khi tới chỗ êm.

- Người không bệnh tật sẽ không biết được rằng hạnh phúc nhất đời đó là thân thể khỏe mạnh.


Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:22 pm

Sống cũng là một nghệ thuật để trở thành một tác phẩm điêu khăc nó phải trải qua nhiều thăng trầm và biến cố.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Bánh Canh Của Mẹ   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:24 pm

Ngày mà nhỏ xa quê đi học, có lẽ lúc đó nhỏ thấy món bánh canh mẹ nấu rất bình thường, nó chỉ thấy rằng nó ăn và cảm thấy ngon. Nó thích thú và vì thế tuần nào cũng sẽ có một ngày mẹ nấu cho nó và mấy chị em nó ăn, và thế là món bánh canh ấy như món ăn mà hằng tuần nó vẫn ăn như món ăn hằng ngày.

Khi nó lên TP này vài năm, nó đã nếm rất nhiều món ngon, ăn rất nhiều đặc sản, thưởng thức rất nhiều món lạ với rất nhiều phong cách nấu khác nhau, nhưng nó lại cảm thấy thèm món bánh canh mẹ nó nấu, nó cảm thấy những món ăn kia dù ngon , rất ngon nhưng nó vẫn thiếu vị mà ngẫm cho cùng nó lại ngẫm không ra đó là vị gì mặc dù nó vẫn ăn rất ngon lành. Và giờ thì nó đã hiểu đó là hương vị gì! hượng vị của quê hương! Cái hương vị mà ai đi xa cũng nhớ! Vậy mà sao nó lại không cảm thấy nhớ quê da diết nó chỉ cảm thấy thèm món bánh canh thường ngày ở quê nhà của mẹ.

Mỗi lần về quê, mẹ nó không ôm hôn lên má nó, cũng không chiều chuộng nó, không vuốt lên tóc nó như mẹ những đứa bạn đối với nó mẹ nó chỉ dùng những lời nói sắc bén, mẹ nói về cuộc sồng, mẹ nói về sự từng trải, và cho nó biết rằng cuộc sống mọi thứ đều không dễ dàng, như món bánh canh đó thả chút thịt và chút bột, rất ngon nhưng lại khó gắp. dù đã nấu chín ở trong nồi nhưng dùng vá không dễ dàng lấy được những cọng bánh canh kia mà mẹ bảo muốn múc bánh canh nhanh, gọn, ngon là phải kết hợp cả đũa lẫn vá, đũa để con gắp những cong bánh canh không bị trơn tuột ra khỏi tô, vá để con có thể múc đầy nước vào tô một cách dễ dàng và lúc đó thịt còn lại sẽ rất dễ dàng gấp dù cho bằng vá hay đũa. Nó nghe rất rõ những lời nói đó nhưng lại thấy mơ hồ và nó chỉ biết làm theo ý của mẹ.

Ngày mà nó biết nó thất bại mẹ nó không hề la rầy trách mắng mẹ chỉ nói nhỏ với nó một câu rằng “làm lại từ đầu con nhé! khi nó còn chập chũng chưa biết đi và bước đi té ngã mẹ nó đã dạy cho nó điều đó, nó nằm sóng soải khóc ngước nhìn mẹ để cần sự trợ giúp nhưng đôi mắt mẹ sắc lạnh, như bảo nó rằng” hãy đứng dậy đi!” lúc đó nó giận mẹ nó lắm, nó cứ nghĩ mẹ không thương nó, rồi lẫy không thèm ăn, mẹ nó cũng không buồn giỗ dành. Khi nó biết đi và chạy đi thật nhanh rồi để vấp đá té ngã, chân nó máu chảy rất nhiều, mẹ nó đã tới đỡ nó và đưa cho nó chai cồn và bông gòn bảo với nó rằng con hãy tự lâu đi và lần sau nếu có thấy gì ở phía trước cũng đừng vì nó mà chạy nhanh rồi vấp té, khi đó con không lấy được nó mà con bị thương nữa đó” nó đang đau nên cũng không để ý lắm và cũng chỉ mơ hồ hiểu câu nói đó của mẹ.

Và giờ đây khi là cô sinh viên nhỏ nó đã thấm hiểu vì sao mẹ nó nói những điều đó!

Nó đã nếm trải và cảm nhận rất rõ những lời mẹ nó nói! Và giờ nó cảm thấy nó yêu mẹ nó! Yêu hơn bao giờ hết! khi cảm nhận hết những lời mẹ nó nói!Nó cảm thấy mẹ nó đã cho nó rất nhiều thứ, những thứ đó còn to lớn hơn hai chữ tình cảm. Và có lẽ mẹ đã dùng tình cảm để biến nó thành những thứ đó.


Được sửa bởi tranthithuthuy_074125x ngày Sat Nov 26, 2011 9:01 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Danh Ngôn tôi    Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:38 pm

Đừng bao giờ phủ định điều bạn cho là đúng vì như thế bạn sẽ tự lừa dối chính mình.

Thất bại là bài học của sự thành công.

Triết lý bao giờ cũng nằm trong những điều bình thường nhất.

Đừng bao giờ cho bạn là người cao thượng,bởi người cao thượng không là kẻ tự cao.

Nếu bạn muốn tìm vốn sống, không dâu xa nó ở xung quanh bạn đấy.

Những thứ quý giá nhất thường là những thứ nhỏ nhất.

khi bạn nói nhiều chưa chắc những điều bạn nói là đúng.

Người không ngừng học tập, không ngừng làm việc sẽ cảm thấy trẻ trung, vui vẻ.

khi bạn đúc kết được một điều nó giống như liều thuốc giúp bạn chữa lành bệnh.

Đừng bao giờ nghĩ bạn là kẻ vô dụng vì như thế bạn sẽ trở nên vô dụng.



Được sửa bởi tranthithuthuy_074125x ngày Sat Nov 26, 2011 9:04 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:41 pm


Nếu cuộc sống cho ta một khó khăn là bạn hãy cảm ơn rằng ta đã học được gấp hai lần kinh nghiệm.

Nếu bước đi trên con đường chông gia mà không chút than vãn, bạn sẽ là người tới đích sớm nhất.

Nếu có can đảm bước lên nất thang thấp nhất không chút ngại ngần, hãy tin tưởng rằng bạn đang đi trên con đường thành công.

Bầu trời bao la và con người thì nhỏ bé, bạn muốn thay đồi quy luật này không?

Tình yêu là liều thuốc tinh thần cho những ai cô đơn nhưng là ma trận cho những ai đang yêu.

khó mà phân định được đâu là điểm đầu và đâu là điểm cuối nếu không có quy luật.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: khắc tình.   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:49 pm

Khắc tình!!!

Đâu rồi cái cảnh đò ngang,

Đâu rồi bản nhạc cung đàn ngày xưa.

Mưa xuân ướt đẫm lòng anh,

Nắng xuân tắm mát đời em mất rồi.

Tương tư chút nắng vàng hoe,

Khoe chi chút sắc, chút tài khổ thân.

Mang chi cái nợ của đời,

Mang chi cái bệnh ông trời dành cho.

Bo bo chữ mệnh chữ duyên,

Bậy chừ ngồi đây luyên thuyên một mình.

Em đi vứt bỏ tình anh,

Hay tại phận anh la manh áo rách.

Trách em anh trách đã nhiều,

Mà sao vẫn yêu! yêu! nhiều em ơi.

Giờ đây ta đã xa nhau,

Cầu cho em được mai sau vững bền.



Được sửa bởi tranthithuthuy_074125x ngày Sat Nov 26, 2011 9:05 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Tư Lự!   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeFri Nov 25, 2011 8:51 pm


Tư Lự


Một người nữa ra đi lòng tôi nuối tiếc,

Họ chẳng cần, chẳng cần tôi nữa,

Nhưng tôi lại thấy nuối tiếc vô hạn.

Cảm giác gì đó buâng khuân tong tôi,

Có chút gì đó gợn sóng trong lòng.

Cho dù không thấy cảnh ly biệt ,

Cho dù không nói chuyện biệt ly,

Mà như mất đi nữa tâm hồn.

Ai! ai đã mang hồn tôi đi mất,

Để tôi ngồi đây một mình,

Sầu vô duyên vô cớ chẳng biết.
Về Đầu Trang Go down
tranthithuthuy_074125x
Thành viên mới
Thành viên mới
tranthithuthuy_074125x


Tâm trạng : cool
Nữ
Tổng số bài gửi : 14
Age : 37
Đến từ : Đong nai
Châm ngôn sống : Muốn vượt qua nỗi sợ hãi hãy đi xuyên qua nó
Số lần được cám ơn : 0
Điểm : 48868
Ngày tham gia : 08/07/2011

Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitimeSat Nov 26, 2011 9:13 pm

Mong xuân sang nhân gian sẽ thay sắc
Tài Lộc mang hạnh phúc cho mọi người
Chúc cho bác nông dân có sức cáy cày
Chúc Anh thợ rèn vững tay nghề
Chúc cho chàng thi sĩ có tâm hồn thi ca
Chúc cô bán hàng buôn may bán đắt
Chúc mọi nhà sống vui sống khỏe
Chúc tất cả tình bạn mãi vĩnh cữu
Chúc muôn niềm mơ ước thành hiện thực
Chúc những người tôi yêu mến những lời chúc tốt đẹp nhất.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Nhỏ và kí ức tản mạn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nhỏ và kí ức tản mạn   Nhỏ và kí ức tản mạn Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Nhỏ và kí ức tản mạn
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Giao lưu :: Nhật ký-
Chuyển đến