Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Anh ... Buông tay ... nó

Go down 
Tác giảThông điệp
thienthannhosh
Thành viên diễn đàn
Thành viên diễn đàn
thienthannhosh


Tâm trạng : sad
Nữ
Tổng số bài gửi : 408
Age : 30
Đến từ : Nơi mặt trời buông xuống =))
Châm ngôn sống : Don't save your smile ever when you sad. because you never know some body may be love you because of this smile...
Số lần được cám ơn : 48
Điểm : 54833
Ngày tham gia : 14/01/2010

Đôi nét về bản thân
Ngoại hình: hEo Ú lÀ me.......
Hài hước:
Anh ... Buông tay ... nó Left_bar_bleue7/10Anh ... Buông tay ... nó Empty_bar_bleue  (7/10)
Nội tâm:
Anh ... Buông tay ... nó Left_bar_bleue10/10Anh ... Buông tay ... nó Empty_bar_bleue  (10/10)

Anh ... Buông tay ... nó Empty
Bài gửiTiêu đề: Anh ... Buông tay ... nó   Anh ... Buông tay ... nó Icon_minitimeWed Jul 27, 2011 8:49 am



Rùi 1 ngày, nó chợt nhận ra 1 sự thật, dường như Khang tực sự không phải là của nó nữa.

Nó đau, ờ thì đau thật nhưng nó không biết phải nói gì hết, ngoài cái gật đầu mà nó đã dành cho anh.

Trước đó, nó vui lắm anh biết không, khi nhận được tin nhắn của anh rằng anh muốn gặp nó. Nó tưởng rằng a sẽ xin lỗi, và xin nó hãy cho anh 1 cơ hội. Nhưng những gì mà nó nghĩ ra để giờ đây nó phải gánh chịu 1 mình. Nó đến gặp anh, câu đầu tiên anh hỏi nó là:

- Em, ăn gì chưa?

- Em chưa ăn, em thấy hơi mệt.

- Hình như em ốm hơn thì phải.

Nó cười và tự nghĩ rằng. Không lẽ nó ú hơn được hay sao mà anh lại nói như thế, nó hỏi anh:

- Khi nào anh đi học?

- Gần rùi em à.

- Lâu không gặp nay anh khác quá, cuộc sống không hề dễ dàng xíu nào phải không anh?

Từ khi nó nói lời chia tay Khang, nó đã vô cùng tuyệt vọng. Nó sống buông thã với bãn thân mặc cho xung quanh nó có hàng tá về tinh xung quanh. Cuộc sống của 1 con bé 17t đầu, mà phải trãi nghiệm những sự đau khổ mà khó ai có thể chấp nhận được. Ba mẹ nó sắp phải ly hôn, nó dường như sụp đổ khi biết được tin đó. Nó ngã mà không 1 ai kéo lên hết, và người nó cần lúc này là gặp Khang nhưng khi nó kể ra thì Khang lại dường như né tránh, không muốn nghe nó tâm sự. Nó đau lắm, khi gặp Khang lần cuối, nó đa ̃khóc rất nhiều khi nghe Khang nói Khang chấp nhận lời chia tay, vì rõ ràng là Khang sai mà tại sao Khang lại đối sự với nớ như vậy:

- Anh? Suy nghĩ kỹ chưa?

- Anh biết mình sai nhưng e à ! Anh không xứng với em, không xứng với tình cảm mà em dành cho anh.

- Ừh.

- Em có thể cho a hôn e lần cuối đc không?

- Cho e được từ chối.

Nó đứng dậy bước đi, nó khóc và nó tự nhủ rằng đây là lần cuối nó khóc vì anh. Anh không xứng với tình cảm nó dành cho anh. Mọi thứ giờ với nó đều trở nên vô nghĩa. Gia đình nó phá sản, bạn bè cắt liên lạc với nó, người yêu bỏ nó ra đi, ba mẹ nó xa nhau. Có lẽ từ trước tới giờ, không ai yêu nó thật lòng hết mà chỉ yêu mọi thứ xung quanh nó mà thôi. Nó chấp nhận tất cả. Nó tự hứa với lòng, sẽ có 1 ngày nó trở lịa và chứng tỏ cho mọi người biết rằng, họ đã sai lầm khi đối sử với nó như vậy. Nó .... ra đi ...

Ngày nó bước lên xe, nó nhắn cho a tin nhắn cuối:

- Em đi, 1 ngày nào đó, em sẽ chứng minh anh đã sai lầm khi ruồng bỏ em.

Nó bẽ sim, vứt điện thoại, dù cho sau khi đọc được tn đó và muốn hồi âm thì anh củng không thể liên lạc được với nó. Thời gian đầu nó buôn ba để kiếm sống, bán vé số, nhặt ve chai, rồi đến khi nó gặp được 1 người đàn ông tốt và muốn đưa nó về làm việc tại công ti. Nó theo ông về, và làm trợ lý cho ông, ông yêu nó, muốn lấy nó lầm vợ mặc dù ông lớn hơn nó 6t nhưng ... nó không iu ông. Nó từ chối và nộp đơn xin nghĩ việc nhưng không vì thế mà ông chấp nhận cho nó nghĩ việc. Ông là 1 người tốt nên ông sẽ không ép nó làm việc gì cả. Nó kể cho ông nghe tất cả cuộc đời đầy gian nan và đau khổ của mình. Ông nghe và khuyên nó nên liên lạc lại với người bạn trai cũ của mình.

Hai năm rồi, nó vẫn chưa hề quên được anh. Nhưng nó tự dặn lòng là không gọi cho anh. Tối đó công ti nó tổ chức tiệc nên nó phải đi tiếp khách. ngày đầu tiên nó tự cho mình say, trong cơn say nó gọi tên anh không ngừng và cầm điện thoại lên đầu dây bên kia là 1 người phụ nữ. Là mẹ anh, nó khụy xuống khi nghe đầu dây bên kia trả lời:



- Khang đang trong tình trạng nguy kịch cháu à. Hai năm qua nó vẫn sông trong bệnh viện.

Dường như đó không phải là sự thật, 2 năm qua nó chỉ biết trách anh tại sao lại bỏ rơi nó, mà nó chưa từng hỏi anh lý do vì sao. Tối đó nó lên máy bay về với anh.



Anh bị ung thư giai đoạn cuối. Hai năm trước khi anh phát hiện ra căn bệnh nan y của mình thì đã là quá muôn rồi, anh chỉ biết điều trị để duy trì sự sống, nó là người yêu của anh mà nó chưa từng biết gì về điều đó. Nó tự trách mình ghê gớm. Nó chạy thẳng vào bệnh viện, ôm chầm lấy anh và khóc thật to:



- Anh à !!! Em đã trở về, mở mắt ra đi anh, mình sẽ lại ở bên nhau mà. Anh, em xin lỗi.

- Anh, anh nghe em lần này được không, tỉnh dậy đi mà. Nó tự đánh mình.

- Anh phải là người xin lỗi em, khi em cô đơn nhât, anh không thể ở bên cạnh em, không an ủi cho em, anh ... thật vô dụng, hãy quên anh đi và tìm 1 người tốt, 1 người yêu em, em nhé.

Buông tay, anh đã buông tay nó ra mãi mãi, kể từ đây nó phải mất anh, nó biết đây là sự thật. Nó biết giờ đây anh mãi xa nó.



Nó mất anh ...
Về Đầu Trang Go down
 
Anh ... Buông tay ... nó
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» EM MỆT RỒI....BUÔNG TAY
» NẮM GIỮ HAY BUÔNG TAY?
» Anh đã buông tay em rồi đó... em đi đi :(
» Ừ thì .... em buông tay anh ... ra nhé ...
» ừ thì em sẽ buông tay...

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Những bức thư tình hay nhất :: Viết về cuộc tình của tôi-
Chuyển đến