Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Mỗi tuần một khoảng lặng

Go down 
Tác giảThông điệp
pthanh1212
Thành viên mới
Thành viên mới
pthanh1212


Tâm trạng : sleep
Nữ
Tổng số bài gửi : 15
Age : 39
Đến từ : Vũng Tàu
Châm ngôn sống : Có vấp ngã mới biết mình đang đi
Số lần được cám ơn : 1
Điểm : 46352
Ngày tham gia : 21/03/2012

Mỗi tuần một khoảng lặng Empty
Bài gửiTiêu đề: Mỗi tuần một khoảng lặng   Mỗi tuần một khoảng lặng Icon_minitimeThu Mar 22, 2012 4:10 pm

"Có những điều trôi qua, có những người trôi qua, có những tình cảm trôi qua, và có những thứ đọng lại trong ta thì đó là nỗi nhớ".

Sáng nay, bước chân xuống đất, cảm nhận nền gạch, ôi lạnh quá! Vội rút chân lại, chui mình vào chăn ấm, ngồi thu mình vào trong cái ấm áp của tấm mền, ôi sao ấm vậy, ấm như... vòng tay của người ấy. Lại nhớ!

Sao đôi lúc, cái nỗi nhớ như một tên trộm, núp sẵn đâu đó, chờ những khi con tim ta bỏ ngỏ thế là nhảy vào đánh cắp nước mắt của ta. Ghét thật! Đôi lúc cái lạnh của thời tiết không thể nào so sánh với cái giá lạnh ở trong tình cảm của mỗi con người. Cái lạnh ngoài da có thể lấy áo ấm, lấy chăn bông lấy hộp quẹt đốt lên một ngọn lửa, thế là ấm trở lại, nhưng còn cái lạnh trong tận sâu con người thì sao nhỉ? Không thể dùng áo mặc cho trái tim, không thể đắp chăn cho nó, chỉ cầu mong một ngọn lửa của ai đó thắp lên để nó bớt lạnh mà thôi. Thế nhưng sao người ấy không thể làm được nhỉ, điều đơn giản lắm mà, chỉ cần nói là "mùa đông lạnh đấy, thêm một cái áo ấm nữa nhé!" thì đã mặc cho trái tim một cái áo, hay "Tối trời hay trở lạnh hãy trùm mền thật kín và hãy nghĩ đến nhau nhé!" có thêm một tấm chăn bông, hay đơn giản chỉ cần nói với giọng run lập cập và chỉ nói được ba tiếng trong thời gian 15 phút "tớ yêu ấy" thế là bây giờ không cần hộp quẹt nữa mà sẽ là một trận hoả hoạn trong trái tim rồi.....

Thế rồi trong tấm chăn bông, ta ôm lấy chính ta, cầm lấy bàn tay của chính mình, để tưởng rằng tay "ấy" vẫn đang nắm, ôm lấy chính mình để khoả lấp vòng tay ai kia, mới thấy rằng Nỗi nhớ sao mà đáng ghét vậy.....

Ta đã nhiều lần đạp xe thật nhanh ra phố trong trời mưa với bộ quần áo trên người mà không mặc áo mưa, để không thể phân biệt mình khóc hay chỉ là giọt nước mưa trên trời rơi xuống. Ta chạy thật nhanh trong thời tiết lạnh cắt da, mọi người nói "không bình thường" nhưng ta vẫn chạy, chạy đến khi nào mồ hôi chảy nhiều như nước mắt, đó sẽ là giọt nước mắt của trái tim, hay chạy ra một nơi thật vắng hét thật to lên là "Nỗi nhớ ơi! Ta ghét mi lắm! Mi làm ta khóc rồi nè! Mi hãy đi đi!" nhưng sao không thể nào hét ra tiếng, nó chỉ ầm ừ rồi khóc trong tim ta. Nhưng cuối cùng cũng chẳng thể nào lấy cái lạnh của thời tiết để làm nguội lạnh đống lửa mà người ấy đã vô tình hay cố ý thắp sáng trong tim ta. Để rồi người ra đi, ngọn lửa cũng không thể tàn, nó vẫn âm ỉ cháy, và chỉ cần một lần nữa thôi, chỉ một lời nói thôi, chỉ một câu hỏi han thôi nó vẫn bùng lên, đốt cháy thêm từng thanh Nỗi nhớ.....

Có hôm bật tivi lên, phim Hàn Quốc, có một anh chàng chạy chiếc xe đạp thật nhanh đến nhà người ấy, thời tiết thật là lạnh, và nhà rất xa. Khi cô gái ra mở cửa thì, anh chàng vẫn đang còn thở hổn hển, cô gái hỏi "sao anh lại tới đây giờ này, đường xa mà trời lại lạnh nữa?", chàng trai trả lời "không phải anh tới, mà chỉ có nỗi nhớ em tới và chỉ muốn nhắn với em rằng anh yêu em". Thật lãng mạn. Nhưng thôi kể nữa thì cái tên Nỗi nhớ đáng ghét ấy lại quay lại, nhưng thật lòng chỉ muốn nói là "Nỗi nhớ ơi xin mi đừng đến, nếu đến rồi thì đừng bỏ ta đi"....
Về Đầu Trang Go down
pthanh1212
Thành viên mới
Thành viên mới
pthanh1212


Tâm trạng : sleep
Nữ
Tổng số bài gửi : 15
Age : 39
Đến từ : Vũng Tàu
Châm ngôn sống : Có vấp ngã mới biết mình đang đi
Số lần được cám ơn : 1
Điểm : 46352
Ngày tham gia : 21/03/2012

Mỗi tuần một khoảng lặng Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Mỗi tuần một khoảng lặng   Mỗi tuần một khoảng lặng Icon_minitimeSun Apr 15, 2012 11:54 am

Mình yêu mưa từ lâu lắm rồi thì phải...
Mọi kỷ niệm tuổi thơ, bạn bè đều gắn với mưa...
Chiều nay...
Tối nay...
Trời mưa!
Mưa đẫm nước...
Mưa li ti...
Mưa lất phất...
Mưa rả rích, thầm lặng...
Mưa dội vào lòng...
Mưa như nhảy nhót bên cửa sổ cùng với gió...
Những sắc thái rất quen thuộc và khác lạ của mưa...
Muốn chạy ngay ra dưới mưa...
Mưa...
Nhìn và nghe...
Mưa gõ nhẹ vào cánh cửa sổ...
Mưa chạm xuống mặt đất...
Rồi nằm im...
Mưa lẫn vào từng kẽ trong hơi thở của cuộc sống...
Mưa làm con người dịu lại...
Cho mình một khoảnh khắc...
Dành cho mình một chút bình yên...
Quên đi mọi chuyện...
Để tâm hồn như thuộc về nơi nào khác...
Rất xa, rất rất xa...
Mưa đêm...
Làm mình thấy ấm áp nhưng cô độc quá...
Muốn nhắn tin cho một ai đó rằng hãy cẩn thận kẻo ướt...
Hỏi xem họ có bị lạnh không...
Người để gửi thì nhiều...
Nhưng người mình muốn gửi thì chỉ có một...
Tiếc rằng không có...
Thôi thì cứ để qua đi như mưa... trong mưa...
Mưa đêm...
Dễ chịu...
Giấc ngủ khẽ khàng đến bên giường...
Mỉm cười ngọt ngào...
Yêu mưa hơn nữa!...
Về Đầu Trang Go down
 
Mỗi tuần một khoảng lặng
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Khoảng lặng
» Khoảng lặng tâm hồn
» Khoảng lặng!
» Khoảng lặng
» Khoảng lặng

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn của những bạn trẻ đang yêu :: Giao lưu :: Nhật ký-
Chuyển đến